"Đó là anh chưa từng gặp được đại sư chân chính thôi, đại sư chân chính không bao giờ nhìn nhầm, tôi chính là đại sư chân chính!" Dương Nguyệt Minh cảm thấy anh ta coi thường người khác, nước bọt văng tứ tung nói.
"Em ồn ào cái gì, lễ phép một chút đi!" Dương Nguyệt Thiền trách mắng em trai.
"Không sao, cậu nhóc là đứa trẻ khá cá tính mà." Vương Chấn Hưng kìm nén xung đột muốn vặn gãy cổ Dương Nguyệt Minh, cười nói với Dương Nguyệt Thiền.
"Vừa hay tôi khá quen thuộc nơi này, tôi dẫn hai người vào xem thử?" Vương Chấn Hưng thấy không thể khuyên can, chỉ có thể thay đổi sách lược.