Đan Trúc Mai về đến nhà, trong lòng có chút hụt hẫng.
Là biên tập viên của tòa soạn, thu nhập của cô ta cũng khá, nhưng cũng không tính là giàu có, một mình sống trong một căn nhà nhỏ, không thuê nổi người giúp việc, ngay cả người để nói chuyện cũng không có.
Nằm trên giường một lúc, cô ta muốn viết gì đó, nhưng khi cầm bút lên lại không biết nên viết gì.
Đắn đo một tiếng đồng hồ, cô ta dọn dẹp giường chiếu, định ngủ luôn, nhưng đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.