Để Chu Phàm ở nhà, chẳng lẽ không sợ hung thủ tìm đến sao?
Quế Phượng mỉm cười nói: “Hài tử này, mấy ngày ngươi mới tỉnh lại, phụ thân ngươi đã bàn với ta, sợ hung thủ kia lại hại ngươi, nên cố ý giả vờ rời nhà đi làm ruộng, thực ra vẫn luôn nấp ở chỗ tối lén nhìn ngươi, muốn dụ tên hung thủ kia xuất hiện.”
Chu Phàm lộ vẻ sửng sốt, chẳng lẽ mấy ngày đó hắn cảm thấy có người nhìn trộm từ trong bóng tối, không chỉ đến từ âm quỷ, mà còn đến từ phụ mẫu của chính mình? Hắn thực sự không ngờ tới điều này. Xem ra lúc hắn bị âm quỷ tấn công, phụ mẫu kịp thời trở về đuổi âm quỷ đi cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên.
Lúc đó hắn còn nghĩ rằng phụ mẫu quá chủ quan...