Chu Phàm đối mặt với lưỡi đao cong đang chém tới, hắn nâng thẳng đao lên vung ra.
Trong bóng tối vang lên tiếng đao chạm đao, hai người trong nháy mắt đã đối nhau mấy đao. Dù Chu Phàm có sức mạnh cao đoạn, cũng bị Trương Hạc đánh cho lùi lại liên tục, cho đến khi đụng vào tường, không thể lùi thêm được nữa.
“Mỗi lần ngươi trưởng thành đều vượt quá dự liệu của ta, nhưng đêm nay đến đây là kết thúc rồi.” Giọng Trương Hạc có vẻ ung dung bình tĩnh, tứ chi của hắn thô to, như tay chân của người khổng lồ, rõ ràng hắn là cao thủ bạo phát đoạn!
Chu Phàm lui đến tường, trong lòng cười lạnh. Hắn nuốt xuống rượu nho bạo mà mình đã ngậm trong miệng từ nãy giờ. Trong khoảnh khắc nuốt vào, tứ chi bách hài như bốc hơi, nóng rực đến đáng sợ, khó có thể diễn tả được, một luồng sức mạnh bùng nổ từ trong cơ thể ra ngoài.