“Là quái lạ sao?” Chu Phàm nhìn Trương Hạc. Hắn có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi sâu thẳm từ trong đáy lòng của Trương Hạc, mà nỗi sợ hãi này đến từ thứ gọi là "Lục Quang Diễm".
“Ta không biết nó có phải là quái lạ hay không. Ta chưa từng thấy hay nghe nói về thứ đó. Ta biết tên của nó là từ miệng của phù sư trong thôn khi đó.” Ánh mắt của Trương Hạc lộ ra vẻ kinh hoàng.
“Vị đại nhân đó dùng giọng tuyệt vọng để nói ra tên của nó, rồi bảo chúng ta mau chạy đi. Năm vị phù sư có thực lực tương đương với ta cũng không có ý định chống cự, họ bảo chúng ta chạy, chính họ cũng chạy.”