Logo
Chương 308: Ngươi muốn theo ta về Trung Nguyên? (2)

“Cảm ơn!”

“Ta muốn theo ngươi về Trung Nguyên xem thử, nha đầu Lam Oánh nói ta luôn bế quan tu luyện, tu vi không tiến triển, có lẽ cần ra ngoài đi dạo một chút, biết đâu lại ngộ đạo đột phá.” Âm Nguyệt Thần Mẫu nói, ánh mắt trong veo.

Từ nhỏ nàng đã được sư phụ thu nhận, ngoài khu vực xung quanh Âm Nguyệt Cung, cơ bản là chưa từng ra ngoài, gần ba trăm năm đều tu luyện trong cung điện trên Thiên Âm Sơn.

Vì vậy, tâm tính của nàng rất thuần khiết, đây cũng là lý do Lam Oánh nói vì sao nàng bị Thịnh Hoài An lừa gạt.

là Trong nhiên lòng thể bnăg thần thêm hnTá,h h n xtu còn ihn nquâ đi hiếu Võ àml tm một đột ttếyu, k. ni osa bn li nén
hnhT Hiào mt An hÁn vô runTg at cổ muốn tohe về cùng ơưNig quái. Nguyên?”
uđ An tg hnTh vy .ý oiàH m, !đưc đồng
do quen unqâ iđ igao oiHà ,nA Tngur nhTh vì đây Còn chỉ dẫn àngn Hoài àl đại An theo mun nên hn. vi vy đu amn nàng ngnà biết ugNyn,ê chinh lý không hTnh àHio tgn tr ai đến Thhn đi An hcká, v
họ thế niưg nB l hincế tt hai hnkgô cl rti đhc, àl đại i.r nưdg nưh long đất đã iđ
tay ar An Hioà vi “Ngươi đt s nhiên ta hThn kgônh h.i !hc?
ưĐc.
cái hc thư ùD Âm od vì ,v có. đẹp, á,hit cká,h Mẫu, bọn hìnn nũgc iuv đ yêu Thần ìg ib họ nc tình ia cnũg tâm utNyg khnôg ia lẽ, lòng khiến
thn cũng làm Địch quyết ohC iàHo đcư ùd chẳng giới, gì hcu hThná b không lạc lên iv cĐh. hnc uến lạc nA b gânn gtưh,n ônhgk tu thì gnuhN aoc ib gnhNu hnTh
óc ước, ht ếtk s?ao ãđ hip iđ vn hgônk bỏ. ý xé tìh màđ òaH rồi ht
thật thơ. là nh áuq nghĩ ,ri vậy, nygâ Thôi huni
Đi lực aus ui.l sẽ chắn chống thế có Nhung Địch lạc híPa lưng, rút nâqu hip b hcc đội Táhhn Ngy
htếik umn trên lynu Thn rồi li sao? cghn cm àyn hắn ,yNêngu nôg, theo tguNy giấy niú ngây tu ếđn nưh m hunt Mẫu ntrg rguTn l về t
a?os “Sao, không ưđc
it, hgn li cnhâ âunq i.ngơ đại dừng iuhC
nA! iHoà .đáp àl oàiH hnhT Thhn nA “Ta
gì?” Âm cứ Nguyệt nB sau, ta lmà tM nlê h úcl tnếgi: ìhnn Thn Mu âul
knhg?ô Mu ugtyN hoc cưđ thể Âm nga m óC Thần l.i mt con ta
,at “Đa ,iH tđ sư at Âm biết thanh xúc, ngưd lạnh chút mặt không .khitế như cảm trên ph ênt không ,ưci Thn ngươi?” òcn Nguyệt T tạ, là cho nêt gnl,ù Mu
hco con guNyt hTn An hạ Thịnh ti hoc ogai Hoài dắt gtnr, Mẫu. Âm tm nlh ngựa thcu
nh nhiên ùiđ uáq l ,uc quả tử tiên rồi. nA nông gnl ngvư cn ôhgkn nrt, Hioà đã hut lại ib hnTh
con anl lửa x,nug hdoan bp áhn miư sáng ngưn ưcđ rc l,cú byà tth my ngnư ta cừu ra, ưghơn được cừu ri,t ùnbg vạn Đêm tth hpk tiệc uc nơi. nướng cùng
ta úhcgn ri sao!” “Vì utgyN il hiểu phải ra Mu Thn sao yta Âm vi pih gknôh àmđ ý hay ãđ haò Chgn ?inơgư :nh
mT iđ tc mt uqnâ ơign ếipt lên gnđư. hng tih úlc,
pt pếit chp .nigư òlng s ít hiu hết ac gn,ai không iv cxú ànNg
là biết s đám ônkhg nA chết, đây nTrá tth ,uếnyt Thịnh àioH ch áoh lấm pth áh,hnT cái sắc ,nàgn aty ũncg tấm hc tm mt này, chhín chọc đủ một giận l mạng.
tm nân,h ia nhn đcư mna hết ngắm ttuy đgn àl tcưr nhân, Thnâ h.nìn mà óc ngôkh mỹ
i.t gùnd T cu Thhn nA ùđi nvgà hếicc Thn Hoài đưa cho ,t gtyuN ngnư ba êint Âm Hi :uM ươm mi
!
!An Hoài hhTn
nữ m à,yn An hhnT ngươi, thuận hgne a.uq ,h ,áhThn àiHo Võ miệng nB nggnư ưndg nưh h hinêt aưch nói. từng
gniư nă gdùn tgyNu Ta hmà.p Âm đ:u uM cn thức cl Thần ghôkn ca
oàHi nhhT .A..n:
họ xunêy ébn liếc Hồ m lihn chn hln ròng, náhTh rgton bn nyà lúc ig nhạy hiô ,kcáh lòng ,iig hênin chảy nhng quả không ngrò dám mi gcnư ưntgh ùcg.n mt,r ưgin õV Bihn mc
Mẫu nữa. mtâ hTn không đ Nguyệt mÂ
suy gĩhn vậy? này ìg iáuq có li l igưN
ohtng Âm khí ưing mắt hTn hgôkn Sau dừng hák,c im những nnê lại gưin nrtê Mu. Binh nl,g tr li nhth Hồ hná đó, gtyuN
tinh thứ àgNn guns “Ta ư,cd yàn lấy íh.k êvni ra tm nói: để dùng bổ đan