Lâm Tiêu Nhiên cũng mừng rỡ, ôm chầm lấy cánh tay Phong Thiệu, vui mừng nói: “Thiệu ca ca!”
Phong Thiệu mỉm cười xoa đầu Lâm Tiêu Nhiên, sau đó liền hướng ánh mắt về phía Tân Nhữ Hùng bọn họ, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo: “Mấy vị, đã đến rồi thì đừng hòng đi!”
Tân Nhữ Hùng hừ lạnh nói: “Phong Thiệu, cho dù ngươi có thực lực cao cường đến đâu, chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn sợ ngươi một mình ngươi hay sao?”