Logo
Chương 600: Lời cuối sách: Bí mật cuối cùng của vũ trụ!

Hai người rời khỏi phòng điều khiển chính. Ngồi trên “xe tham quan” treo bên ngoài ống va chạm, nhấn nút trực tiếp và bắt đầu xuất phát ở tốc độ cao! Đường ống của máy va chạm bao quanh đường xích đạo ở độ cao tầng bình lưu, với tổng chiều dài bốn mươi ba nghìn km và đường kính khoảng một trăm mét. Trên thực tế, đối với một cỗ máy dùng cho “hạt vi quan” va chạm mà nói, đường kính một trăm mét là quá lớn, bên trong không gian đủ để máy bay va chạm! Theo tính toán khoa học, trên thực tế, đường kính của đường ống máy va chạm chỉ cần năm mét. Nhưng...lý thuyết là lý thuyết, thực tế là thực tế. Quỹ đạo dài này cũng không phải trải trên mặt đất, mà là “lơ lửng” ở độ cao mười hai nghìn mét. Nó đòi hỏi lực quay đối mặt với hành tinh, lực thủy triều của mặt trăng, lực hấp dẫn của đường ống, gió tồn tại lâu trong tầng bình lưu...

Trong hoàn cảnh khắc nghiệt này, một đường ống có đường kính chỉ năm mét thì sẽ không đủ để hỗ trợ biến dạng tự thân của chúng nữa là. Cuối cùng, sau những tính toán phức tạp, người ta xác định rằng đường kính là một trăm mét, đây là kích thước phù hợp nhất.

Xe tham quan quỹ đạo chạy bên ngoài ống va chạm với tốc độ không đổi sáu trăm năm mươi km một giờ. Xe lái hoàn toàn tự động nên Lâm Huyền và Lưu Lộ hoàn toàn không phải lo lắng gì cả, từ trong xe nhìn về phía trước, đường ống thẳng tắp vươn về phía trước, giống như là một đường cao tốc. Trên thực tế, trong lòng cả hai người đều biết rằng đường ống va chạm là một vòng tròn thuần túy, nhưng vì nó quá dài nên giống như bề mặt mặt đất. Rõ ràng là một vòng cung, nhưng nó trông giống như một mặt phẳng. Chiếc xe tham quan giống như một viên đạn được bắn với tốc độ cao chạy như bay trên đường ống không thể nhìn thấy điểm cuối. Ở góc độ này có thể thấy rõ số lượng lớn các dụng cụ được lắp đặt trên thành ống, cũng như vô số các vòng cách đều nhau. Khi xe tăng tốc, chúng xẹt qua hai bên, không thấy rõ. Lưu Lộ giải thích với Lâm Huyền rằng những chiếc vòng đó là những cuộn dây siêu dẫn dùng để tạo ra từ trường mạnh.

tốc gnĐ hnư hnp thiết đ qaun rôngt mt dày ht dùng yt.a h ,tás nyà iag nhcá ống ết là lớn ch thứ cấu hnìn và đu ,vy my dày bằng thô úrtc bị tr thực ưnđg
ok thở vi na L nvàg nió ư.cđ gni bo áp ưuL kôhgn ugxn nHyu hổn uyếtH hn ìv mâL .hn th khích, hyucn átl của lnê tgăn phn nh
được .lm “Cũng
ynà ud sa?o ii..ng.đ lịch gnux gũnc nơ thế igi ìnhn trong àmL ig xe như
iưc Lâm :nl nyuH
s Tô nmu vgnò nêli ếNu ud nghĩa nổi! đne tục hgknô hui mưiơ đưc thế du nên ,lý Đng gếit cíh iơngư nm hiểu quên th là sinh ãgln usá hlc ngươi...Loại chết hơn i.đ ncò nói ihp của iđ cảnh...không n.àyat.. hct tốt nhĩg ngb gi hteo tếpi Nig Tô Lý s lịch nũgc quanh ta gii đi htm giới, gnùc ngắm xe kgnhô liên t.a ta rằng hknôg khoa, gơiưn, ếht
ưcđ phép aT ihĐn yd ingưg là đgn ưs Đó Nghi khỏi ngĐ ta, có c kcíhh bệnh! ión gônhk uàm đu th là goái a?so phấn một y ch! “Này!
uáq ihếnk với từng lý Huyền v Lưu uynH nhà gihN d đứng qua, L hạt icu dần gNhe ơih ưs nbm.â.hL. kếin ông óin od là ãđ hơn dy thân uti đã nđế sức, Nghi đây. cxhí và cười. quả gnch đang ioág ,gài bcư hnb hginm vào d Máy làm Này...nói đ nhóm khóc va cùng dần để này việc khoa ămn Đnhi kết nroTg an gcnh od nào th bị ếx niĐh gnÔ ca ghniên học Lâm thế cmh igưng mười ogái itu ichu. thở íht đo! rgn từ ácc cứu
ex rênt Bla rntug kih rta âmL mtha usa gnùc yunH il đó aub.Sal.. dừng apíh yunch trạm một nếđ ig, nt ng shMal,arl đi Hia gnxu cùng .il ca ácp, aunq mặt uic qun tia rt ,xe đo cũng người máy nahgt đt. iuc
ănl ưs Nghi gnia kíh, thư âmL yế.u khngô Nghi uti gni y uáq khăng trên Hnuy cnhg ghnăk Đinh “Thế đ aih mC lên, cs Thấy tgron ex ưs Đinh già n.g nạng Giáo đã nói: ,gò dưỡng ănc người yth trên yg c. ưuL iát.h à?no nagđ bỏ bộ Tih hniĐ Nghi tah ia. nđg xe nig nào?” Huyền h hàoc Lmâ giờ hik iưc ông và qu L cảm ónđ giác tm tếh ig.âày.B. Sau Giáo oáGi ci đạo nếđ
.ma.L.tâ măn nhà Lưu àl trăm àhtnh to àny! ơn ln ngnh cm cả đi phải .tL.t. nyà ch ca ácc akho cả igc unHy, gnơưi yĐâ tu các
ihp trợ ếnđ koé àdi gyàn có nĐg 8! ùt.D.a. tágnh nlg iph mạng dùng ngs sống về máy đ 16 hô ta ũgcn nđế lo ph och
àm chl ct hc độ ng đ giới”. Nó hyt “du ưgthn thế sáng! uahnq hná mắt gia tc gvnò hạt ,01 àhon nôghk tnàhh s ưcđ nnhì ìV vậy...những bng th iâyg nc
vậy gnđ cíkh gĐn Lộ!” Lưu ưhn
nvgò x.a.met. hìtn aqunh lần thịnh vậy cnếyhu aos ùcgn nhui mi như t ngươi iđ vậy ihc c gii hết hả?” ión du at ưNigơ nơgưi lch il
phải va L, ếth ac quan tham qaunh ngchú gn ig đ ign chạm.” at tm xe vgnò mt đi mưiơ máy “Lưu ásu đnưg
aob tc ht cần ihếcc mch Phải av àov gian nhiều ưđc va cCá hit nhiêu? mai gnd v độ đ nhiêu ngày hcm s hoàn gnò?v bao thành vi mt àl cho máy ôm
ngđ nyà. Nhưng y giường ôhngk ivà có ,y sĩ ôgn th ìv goiá rntog êntr lĩnh hp ngd th mhtê y nhiêgn đã itu ca thật...với àl chút. ópg luôn trụ yuHn th úgpi ìV máy ó.đ akoh bng có nđế Huyền gtnr ôgn s ghnn nôhkg tđ hniĐ hgtná đ ln go.ns xóa hoc hNg iàd âyĐ oék đóng ngô uq Nghi, b,hn gncũ nguyên ,hc yL.â.vm. y hík cho tm nht mt đ hnđ được khiến ac th nhòa đ “vũ mâL qcu tr hânn nhân Nhgi cđư cưn àygn dậy có ôhkgn đã vc hnkí l ôh lao nhà K ht nlg nnhg t ông tyha nữa. ông gi ohc ltu thnâ nìhm nhiĐ uc Đhni àl
v!i Tth tuty
đệm n.l àov cL htn độ ôhgnk lãgon ca sát nhỏ rt mhc aoc itgnế rất yar. ìv không bởi am utà trực t ..c.ÙT yud khí nn,hah nnưgh đ tiếp n đường
với hoạt đy đó !Q vũ tương được ív th Mi úhct lgnư d động tm nươgđ nnhâ otrng nnăg s ib íkh v
nuyH tới quan âmL đnế vn inênh tđ đây. Nói đề nhớ tm trọng:
đất thuyn nyà Huyền, sự nghkô tht nhìn á.hcn nhìn chgnú đ ađ iđ s,aInideno imã ócg mâL uc ta ìhnN cnư đã đ hki nyà aoc là ra t nùcg
mai, mô v “Ngày hơn: sử ac óni tiếp này, đ th tiên hchní Li nh sẽ ơc hnh va cuộn vi nyuH ihk Hn nhưng âyd n.yà hnahn tăng pcúh đ c,mh trước chủ inó ynà hi íhtch Lưu L siêu đ các thc áci gưrnt Lmâ nd ưctr gminh dụng tốc v ión c,ht quá! mihế Hắn íth aih gront th. từ nói đui ikh òpnhg coh
trên ũgcn Nghi tí ágoi ngcũ vài Nnhu.ih..b “Dù Đhin ,osa tháng đang ahy không .aos nưgig thêm ưs nằm
...H