Nữ đế vẫn luôn rất thông minh.
Chỉ cần không liên quan đến chuyện riêng của mình thì nàng vô cùng anh minh, nàng bèn híp mắt cười: “Bạch tỷ tỷ, không thể nói như vậy được! Trẫm biết ngươi yêu võ đạo, song con đường võ đạo rất dài và cô tịch, một mình ngươi thì khó khăn và cô đơn lắm! Nếu trên đường gặp được một bạn lữ thì chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”
“Chuyện này… không cần… ta không cần…” Bạch Quan Âm lắp ba lắp bắp.
“Bạch tỷ tỷ, sao có thể không cần chứ?”