Logo
Chương 925: Ta cũng từng là một Đại Tông Sư

Mọi người lại nhao nhao lên.

Các cao thủ cũng vô cùng kinh ngạc, cả những Tông Sư cũng thế!

Lão giả lại nói: “Bản tọa cực kì tò mò, một tên thư sinh tay trói gà chẳng chặt như ngươi sao lại nhận ra được?”

Lâm Bắc Phàm khẽ cười: “Bởi vì bản vương cũng là một vị Đại Tông Sư!”

hkgnô ht Tuyệt on!à nhKôg th! iđ
ôtgrn như Lâm aby diêu upêih màhP nh tiên. ,nbg Bc ưhn nth lên nhẹ
yba aos pl hta ngcũ cơ l aoc tnh nưgt nh một oãl Mt gưtn ?yv hcn được kinh, gCnh p:b àl thư snih at àl haT thủ ?lmâ cnò ab lp tm õv tướng à,m hat
ếth giả cuc óc hnư lia Loã ?oàn chl .ih “Ngươi… rt
quả Đại ta tm ơhn mrtă ut ylnu đã ig iph ưS! li mi ngươi yutqế Lão mưiơ ôTng thể ãđ bản htc năm, iơNgư có tới tr Bn đạt tm ta hàgn i:nó mhn lc măn chút,
óngn ò.lng đu người Mi
ti iĐ Sư c!oa gTôn
còn Sư, inX as mLâ cB là na không ôgnT iph h,úct aki Đại giờ .ión htì rctư at i!r mt hmàP il
ahưc àyn chứ “Dù Chỉ nht:á cao hc Một cũng ưnh mc níth được mc v Tgôn Thiên tbá im nếđ lên thôi!” ht àl thân đâu! lmà iTên tìh ếht th tho lmâ là ưS yab
hc gi!nm úgĐn áic được
yàn ếđn ht trình nh loại ,ìg iđu ca dấu ơhưgpn đ iĐ đã được. tđ ut uyn,l h cgôn nà,o võ nngh ar ta ut luyện hắn tích vic ưhac không nhìn
tngư hup cB Đi phí Phàm! hat iht Pàmh đình b là àl hnng Bắc ưvơng unm hcnhí mắt soái ac Lâm nB otgrn h ư.ci ,À nguyên - trui của imêk ncò tm gđn itếg ngiư nigươ ,õV hoàgn ũncg mLâ n!a
đã nxog achư nyà ý túr ếht? Còn nói lui có à? ig oLã
thử của ếth aqun ưnig im ri! uáQ gii hthcá
nhíu oãl rưct .kai mày ,này tâhn toàn ig ãđ cth ,nl iph mặt ig ưnh hn hcđ ta kẻ bay Lâm .il ngăc Bắc Phàm đầu hia úLc cứng, ếđn gp Lão
na âml hgnưt c sẽ giờ àml iuĐ oca mà không như th àny Hơn n,nihê là t c!ưđ bay bao nhôgt hnt ncò điều mt vậy… tr ôtgnr
aunq hắn đình, tm s aih số Bắc tới tv triều đều hni trong rt riu.t rtgn hhtàn biết mt tưh mlà mhàP gi trở n,his ,gii Lmâ àvo học là chỉ êgunyn âhnn ưngi đỗ rtong rồi Mọi
mâL dưới đến một íkh Đại luyện. uqna ca nh ud ca inhk hn cách ta húct áts Sư ch sự n,gc hct inó ãLo giả người gđn tm ohngp Tông vết hnngư Bc ihtá àon t xugn hPmà túc trên thấy tu ihnmêg êtrn chẳng hay
ìg hnnì gi nh vẫn điều ht từ Lmâ ếnđ .mhàP ra at cB hưac cưđ Miã
hnư ht có tM aih ynyêgnnuêngu yungêN num mt rt :niogà aby lên soái ngạc, uânq ikhn osa v ar ưtng ?yv
n.êl mi ánh ikhn ưtcr ayb Bc Tiếp ó,đ ca tm bỗng âLm hàmP gnc ưn,gi
ôknhg trên t at ngôT iB thcu iưgn l top Đại tầm là âLm ra cl được Bc htêni ta Sư, hề giả ghnc hắn cường uđ ưhtg.n mâL hạ, hàmP trong hct ghkôn Phàm cB ìnhn hắn đgna
ngươi Loã ig ếTh ig ?ìg i.h
nht đối tuyệt ca at hơn hắn !oab lực cht kghnô nh Ít mék
htế ta ngaho Cũng bi mới gmn.a nh mà
x,ngo caưh ln v hcn ig đã ,mt nói hai nrgt òCn ikn.h mặt lão
iA k?hgôn at ignư cuc óđ đnga xy cho ucyhn điên nói Có lên cung biết ra ếitgn: cưđ rốt
ihn hTế g,iưn đến nhgưn tm trưc nmă yab công. mọi ngt hắn chưa gi, linê ut nh il điu ht Ba bất .êln vi và qanu nay, gì hni c
Bc cười: ngiơư ión Mi cho ta Phàm tm mt ngươi mạnh híp ,mà nãy chút!” ơc ri hnơ Lâm
có Hơn ht iha oas hnôkg rt Đại !th tuổi có cgũn hhtàn một S?ư mi nigư gôTn tu na iơưm duyên unyl
đều Những eg.nh lên ưdi gdn êbn tai người
người phi khiến mi đu hốc Cảnh áh tất mồm! nưtg c này
ihn hcn đã ưiơgn il nào?” đến ccu tu tR .hi đt oLã gii giả ig vi của
s !tay cnôg người ar gi óin: nb “Trước dụng tiếg phải nên Nhưng hu võ inh cB Phàm k trọng, chc kiêu gôhnk ht ếđn nưiơg h nnê nc aco nếđ h!iôt quyền nkhôg Lâm nog vơgưn không at ta k,ia
th àl !c nghC gì không
ar đưc ,ml đu đ hắn giết noc người tr tình, yHa bna tm hgcn cá gn chỉ iôl nâ ta tới n!l aih mnu il
hìt tm kôhng ngươi bn hơn !thúc ếNu vương được iug hkgnô it !ir gưnvơ song òcn coa ế,pit bản ugi ig của cl ơiưng tìh gi hnđ an Hni che htc
iNgươ Sư?” gônT iĐ ncgũ là
bt một gcnu ưbc cgiá khác, nđi một il it chá.c và at kéo liù hokng tòa giãn yhn Hắn
Lão àn!o ch ih “Không hnư thôi, cB ưc!đ mt li Lâm shin tưh oThe tìh không nói: ìg hgnn mhàP tọa tếh qu này àl ht lực ht htc ig tu nb biết hnư àon tên uytqế vi
at vi cngũ r,i gi ,úhtc at inó loã cnò ac ta Sư, vy nhơ hắn gnăn nh ìth ếnđ tgưn tđ kia nôTg nhưng nh Đi có tu mạnh tah nìhtr nói một hcT ra kh
“Đại cao! it ưS Tngô
Ngnă linh là ĩlnh ôngT hacư núđg thì như mlà hc ãđ nđơ toh đi utty thời Dù chế gnn, này Bắc gian trong gnkhô íhk tiên!” chắc ckhá Sư nh nhgk gnđ cgũn mt óc chẳng được! th cách thần nb của gni lc là Tgnô được ìg ynà! Phàm mâL cũgn
đã gii r!i ưS cao Tha tgưn nếđ lnuy Tông Đại it nhc tu
i,r ha! này đế êtn cùng iuc àl ngôhk ugi ũncg đc có na hmt n ý, hC ha âm đcư