Logo
Chương 927: Xin thỉnh giáo một phen

Lúc này Lâm Bắc Phàm mới từ từ bay xuống khỏi không trung, toàn thân không nhiễm một hạt bụi, quần áo không nhăn, nụ cười trên mặt cũng không thay đổi.

Song giờ trông hắn mọi người lại thấy vừa lạ vừa quen.

Tiểu quận chúa lắp bắp nói: “Ngươi ngươi ngươi… ngươi là Lâm Bắc Phàm thật à?”

“Giả sao được!” Lâm Bắc Phàm mỉm cười.

ơig hồi inó xme? thú ôv cn.ùg mặt nuq qun v “Tiểu tay hnoé chúa của Lâm àhmP cB itu đnà h,caú ưnggơ
đu Ông hàdn ngđú mọi ti soa ohc th tt êniht irt vậy? hn pđ àl gôn v quá trời nh,
Tiểu ngch nihên tđ cúah nhận ơưnig niưgơ hgnêing gưhnN mạnh thế, mạnh mức…ta aos ra nđế đầu: quận an i!r
bọn ănm thnhá nitê ba thảm :uđa nêY ikmế thoáng gmôn kết ếnđ ư,tcr ơngưth bgn gôknh ìhnm â!đu h đi, Đao thấy tâm cc hn sẽ àv
đều nưgi Mi nc lời!
únĐg hả!” ngươi là
ncgũ h mgno òha đồ đin mun àđ toàn!” giáo, thỉnh ó.ni “A tnhưg di phật, thành nhi oLã
ngiư ngcũ àv niêt Lúc .it mkiế này, đao nhhát bcư ym
màl hNư nên ngi,rê ac tử, cũng nl ơgư,in ginư đến àml ibtế cứ uhi nưgơS i.gưn hôkng hnc khổ !at tr ta bn ychun ý ơưing ý cM cn ycuhn Công ni để hcc nơưig
ưS cũng oà S,ư cùng hưN Mạc ưing l.nê mọi gơSnư
nàb din hđn ugi đưc ta iv ưignơ thì Ta knôgh âyđ ir! inưgơ óc đấy!” ìg, đuâ mà ép sự kngôh lực ãlo có ig đ, hôn Ln chắc hmô không ha! ngd lực oLã l đàm nay lâu giấy Đao hôp thúc đã :kh thánh nghôk yuê đo cầu cth êrnt ohc sua phải hibn t đ!y thiên tếk c àm tth Niơưg tnh gii hìt biết thực tht khi uếN ika như ra chúng na àyn ta đại s éh!n h cười
ta!” mỉm là âmL iưc: Bc Pàhm hcính khẽ “Không sai,
mh.t vẫn rưct hết gươni âđy h?c đi ươgni thp hacú hưn ta ggni xử hTế qnu Tiểu iv
nưh ìk ,tihô óc ngđ Lmâ cũng ac lnuy nói: nhbì ta !c Mi cB đ óc tc úhct gnưi một ta ênn im tn quiá ngưi hơn thường ihêmk mhPà hgnc nhanh auq ìg nhìn ,yv ch gônkh at tm ocn tu igưn
mâL tò Yêu h.i ì?g cB cu Phàm
mâL kém hàmP vi cB thì kit ơnđgư i,r cio song os h cũng thế còn Bọn xa! đưc hnnâ
ãLo mà! aĐo hn? va,i áhhnt hncúg at ănm oiàgn hn vác ngươi cngũ pg thành, Tgôn àl cđư gũnc uit hcc là “Đúng ba đ, trnê gưin ynà một cười ưtrc rt ưS ođa h:k gn at kinh bt
rt không gôTn tìm mi được !itu nũgc ưS uD miơư nghìn năm ahi soa ti Đại mt v nmă v trước óc oca
đâu, c Phmà at vi giấu gSưnơ pih il: ưingơ ý asu ni các Nưh hi “Sư hk ácc ácc riêng, S,ư ítchh Lâm inx gvn nyà sẽ gii không Bc ưngơi ta ươ,ing
thiếp tânh “Phu ưS ý người. tr mà! unâq nàng hiểu ,âmt hiu kh ưci, ýL mỉm nyê
sai! nha ta phải igng !ùghn ôKhng ly imếK kiếm nyà tiên lnu .ión chúng ln nL
ghét vui li hn mLâ ta!” ưic “Đáng nuq ha achú mt trngo àgnn gì u,qá énho hn Bc hgkôn gònl iđ yhat ,v cả. Phàm h, Tui
nở đc!ư Lâm ơưngi àl đnh Bc các !ir “Chỉ nc htN kôghn sợ àPhm mông i:ón aoh
ưci mt gniư nauh iM tb rồi nhìn ah đaư .ha
Tình hữu man nnâh đơn iag nig hng yv yđ.
phú học cao rất cth óc đ na ơnh gôhkn iđ có oac khiến phương thiên c!h rntìh ct ưgni ta it Điều hc chỉ còn
nnê là vậy! Thôi ,yv n đồng ưgniơ n đàhn ca nhân tnhì ý at ta
rt ơhn một ahnnh àm là ơhn chút, nhiều! hnhna gànr
ol điều ih ,sư óc th li. igu gđn trẫm hoc quá utgNy nărg !ý tmr cbu T ũngc niưgơ nhỉ, ngươi, ihếnng iơưgn đế bt xoay thể gnl rmT tha ith có ingnếh uêy g!ơnưi “Quân cho n cực phi kh rmt gòmn tm mt mòng, c,u
gNưi đmà iv ìhbn đạo với mg giới h?c ưign tu ta, cười Nếu “Thực cho êitn th mới s mgnih únhcg th là Kiếm hc ếnđ lâu l,i nghĩ chgún õv ynà ếmik ta t?gưnh cyhnu cghnú thể cảnh thì mt cưđ phải! ri ar ngồi imđ thu hip có ta có có nhôgk khổ: sao hắn êgh chỉ osa ihkn ta t có ahci
il. hcne tham htn hpu nũgc yah gia!” yhCnu hnư Thương mnu lão vậy
gytu!N inó nhanh n Sư trẫm, đi phải tc òcn ca T iĐ sư, cao bên àT ngươi cmh mt ếuN thì là lắm, mi Nguyt “Quân ti ggn ếythu thăm ca xem nàgn óc tuần ht spá của dặm! gưnơi đến ti ưgơni :óni đ igng aúch ncgô nh tia nygà nheg ânnh mtr tgyNu hắn, c mtr Tông
ôCgn tử!”
êuy tới một ntihg t tên xưa yna nH !àm đúng
li. cạn Bc Lmâ Phàm
uhP quân!”
hạ nđi Tôgn hai gnhp gunc một măn nhỉ?” Đni hcc là h, crtư nit ũngc pg kính Sư Mt :ión ôgTn àyn người àniog únhcg at Đi cung bối có vị kinh đưc thành,
ta li ar ôgnkh Lmâ hni nuôl vậy cTh Bắc at Phàm là qua m,à vn chẳng i.cư thôi!” ar thể
nòc ghnĩ nđế đến này giờ .y n yunhc nv áiC yêu cô
“Quân ưs!
đng mun hđìn cung triều ,h nchgú phụng nói. v amth của cũng at Ba hahtn gia!” Đni
xo âmL Bc quyệt. hàmP Ch náh vẻ hiện có tm là
ht ht được giải câu ar iM .nglò ihơ, tm đ ưign otrng