Logo
Chương 929: Cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi

Không lâu sau, hoa nở hoa tàn, một hồi mây mưa qua đi.

Sáng ngày hôm sau.

Trên long sàng, nữ đế vừa mới tỉnh dậy, hai mắt nàng mơ màng, nàng vươn vai một cái rồi gọi: “Hoàng phu, ngươi tới đây!”

Chuyện này sao mà chịu được đây?

bệ iG đ Phàm Lmâ hỏi a?hcư nơh Bc h yht ân cn han:
túi il aso “Tại Lmâ ca nh:ơ ?h rơi Bắc gsn Phàm b s vào càgn
int irơ oàv ô htma mấy năm đều gàcn vì… nay nưiơg s tch Nữ rmt! d: đế iB túi
:tb ếđ gHoàn bn amng, gì?” Nữ làm p,uh nàng nur ngươi hnđ noahg
đấy.” mđ n,a t.rn N hngmiê ùađ hn mt muốn đừng trẫm có nói túc đế tức cho gơiNư
mâL nă N chặt. Pmhà đế cB ôm ưđc hìt on gnxo lại
iB iơr nay túi my tmha tch rmt! cgàn ô tin ếđ d: ìv àvo đều năm Nữ ơgniư s
N iơgNư il ếđ ión gin àgcn xem?” ơn:h
của Bắc oék .ra tức hcnă ngnà àPmh gin Lâm
mnă .ìg uđi art được nlgò cd ti những oas mà hắn không tar yna Rng
thì nđg gđna ônhkg chuny nên phiền!” h mlà it hng Hắn dặn mệt ơi,ng gì :dò có B uến
dốc òlng hắn Rng nay ti không sao art tra đui được àm ì.g gnnh nmă
ra âmL nKhoh hu.ycn ckh Pàhm tr hui y uhni Bắc ãđ
mây uqa oah ulâ ih một tàn, hoa ưma n gônKh .đi asu,
ac Lâm m b àhPm hcB người cB hạ?” auQn đờ ni:ưg cng
kih ynhcu đầu :ión âyđ óni cho ignơư ếđ àml ar gnnà ưrtc mrt thì yếu đã rtm cngũ mà! chăn, th htò igươn tha àgnHo N gì ,puh t
b la h mLâ Bc ra iđ thì thní cưĐ, hi đến ơgưnTr n,úgđ ta kế óah tức càng áy ry: nru gn!cù nhân náy K ngcà M ta, Phàm biết óin của luôn nữ ign!ư xihn vn đp ta,
lại i?tbế âmL àPhm h Bắc “Tại gns sao b s:
ế.đn Lâm oàhn b àPhm nèb Bc
“Hừ! được!” còn Vậy
“Bệ h Bắc Lâm và àPmh muốn ión .ih htế bệ ì?g cbư ,h it
gì g,inơ mt hng B ò:d àml có Hn nghôk tới nuế đừng h nd ìht !inhp nên ađgn hnuyc
N đế hô nlê: !mà gĐn
Lâm Phmà áqu! ta cực b bi kh Bc phẫn: hạ B ,h giấu
Sáng ômh ngày s.ua
Bc chuyện. Phàm ra âmL ấy tr đã khắc nhiều hiểu Khnho
cuq vẫn ìht Nếu l Phàm đ s! muốn gnb áđ b cm nma tt iđu trầm Có àm đ h chống ,mhìn nói: “Bệ ý đại đừng hạ b Lâm nhưng st quá b ynà êm chuyện cuhyn dù Bc cs hạ, của íhc nh !it gia
h công, iđn caưh vẫn bệ công h uLư !dy Bm àv
ia ng hânt biết Song nhiu nữ mLâ bn mlà tb!iế ngr đế cB nuyhc từng li nh không àPmh knôgh cho tt !c
năm?” lại uig Phàm iđ còn at ?na ba cngà ănm nph ba tir bi mLâ óc h:nơ h “Lại B c ý gnưi lần yđ, mấy hgknô Bắc
nàng y,d nữ đã .ba ếđ yà,n ùgdn Lúc agđn
!mnu cngũ iph nmu Khôgn
Trong ếđn gna. tnhha tm yutnr âgnn cung mâ nhng ènb
uaq gàyn ổn bt nhgn hiK xôi hn tìh md rit ếđ hntág n xa .ngcù vô nêy Đi ìnhb li gnàn H àv
Pmàh cc mLâ hạ, b ugi q!uá phẫn: bi “Bệ hạ cB kh at
tar nh đều Ti ì,g ra iph! đ,ế ht n sao không atr là đưc bởi ca đui ar là li là tar mọi gkôhn đi hắn được
,ìnmh ceh ac nàng r:ĩ ru đế nlê Nữ m iB t Bạch àl Qnua chăn tỷ ưnig vì tr!m đầu trùm
xu !ax tm, ìNnh yht Bắc hnnigế nàng Lâm ntr ăgnr nnếghi i:l trắng P,àmh “Đồ
g,ưcn túc: at tr “Bệ Bắc nhn! cvi ra ohc th nói hạ Lâm tức tr gsn at kêni pl uđ đi! êinmgh àPmh Ta ìth mc hpc
không tra đế, được Ti àl bi ra iuđ hắn oas hkngô lại phải! àl tra ưđc hắn ca iđ n mi th ra uđ tra gì,
im Bắc ihk Lâm h,ciu ra àhPm ac. Miã nếđ
ũngc mt vọng iưnơg đế iưgnơ tcưr Hi tự phu, xong N ếnđ bng giận!” ar any onHàg thực t thì nchy!u nđg cưđ gnôkh h:ênni enhg gui trẫm
mhPà b Lâm ến.đ ànho Bắc bèn
ognM đnhà hạ gnađ màPh hc ưic ca b x h đ nôkhg hoc t!iôh ù:ngl ta g?ì “Bệ hui b mm hạ nigư chỉ x aT nthâ nói thể nhl nào làm nỗi lên tủi cB còn lắm, ta!” Lâm xem óc có hk hạ, bệ ,ếth
N lnê: đế “Đừng mà!” ôh
ô!iht có hip ncug vì của cúc yuếth yên nđế thn Lâm h, h đi, Đi được, tmâ hoàng chm iĐ B c hctế tn du hạ chúng ta ôknhg õ!V yt ió:n hùng gng thể hu cB mi sẽ không htt hàPm B
oãl dò ih thái lâu canh imgá ,uas nhhì nữ nd :ca họ thái nB “Tình àv áhti tm vào. mđá cung i?r ar máig hôgKn giám aso
cuih ovà N li uđ tọt .hncă đế
biết!” htma gnás trẫm thẳng Thc nữ ếđ nngà ìnnh Lâm Bắc ô dám lên, ãđ mPh:à chuyện hnÁ mt ưniơg ar không
người!” ,ta àmhP thì nió kế mLâ ac áy hi ùgcn! càng Bc run :ry ,at nhít ra Kị M inxh càng Đcư, hạ tbếi n đúng, vn đợi hóa ôv b nhân Trương đẹp áyn tức luôn đến ta lừa
xa hàn xu ênt niưg!ơ iáC
iph cũng num! umn hgnKô
àl đế iđ c là sosB !usa n phía tT bi nhíhc
àl Âm… mâL đờ Phàm Quan ?h hBc i:gưn của inưg cng cB b
Vnâg áp.đ n!ôcg ginư ưuL côgn htưa iM
ngi chăn ca ra. tc Pmhà oké Lâm Bc nàng
“Ngươi gna:m ngaoh màl num ngàN gì?”
ípha ib sau! đế đại c chính ssoB Tất n
Ngự mt ti Bắc mi nhòpg, hyncu nđg ncug. về mhPà noàhg với it chynu inó ph x rt gấp nxg,o mâL người, Lâm ãv li nđế v iv hn rõ ưhT lại mi lí
này sao uyChn yđ?â mà ưcđ chịu
C Lmâ àdy n ,thế cB mhPà đế b il òv.
iM điện “Vâng ưtha người h! pá.đ
ti il làm chẳng óin ô x toeh ngR hmta hắn hnut hinu sao song bị y,v như ô hpi hắn nay hnìtr còn il nhiu lí mhta lâu, htì b t n.hơ asi gcưn măn uqá ,c
nhơ Lâm tyh cB “Giờ h han: ân b đỡ àPmh ih nc ư?ach
àv inđ yd! uưL chưa Bm công gô,nc vn b h hạ
Trong mt bèn nga. gnân tyrnu âm anhth cung nđế nngh
im Bc Phàm a.c Lmâ hik iãM đến u,hic ra
tm: Nơưig nhli t!hiô N niơưg iv hc ntr yđ? hnit mTr gì mà umn ciá đế chuyện ntgr nói nói
hn âLm im .ncug im v gohàn ưign, v it một vội yuchn li âmL Thư tr phủ ycnuh ngòph, x,ogn Bc lại gp nói x Ng it đến Pmàh với íl đng
cC gun kẻ nc!g ung kì im àl nc!g chính Hn một
gì óni hnil nhti tnr iNưgơ chuyện trng gniươ óni iv N muốn àm mt: đế hôi!t ch đấy? cái Trẫm
có na, đm ađù gđn .rtn hco igNươ ngihmê nmu trẫm một nói tc N .đy đế nh túc
r:ĩ uQna t tmùr “Bởi nhăc t!rm t rầu m ceh ưign nàng hcB ,mnhì ac àl ênl N đế đu
“Ngươi ìg? ohnga a:gmn mun Nnàg mlà
B đ,i Đi nói: thất Võ thần ac tận thôi!” ht h, gnhkô du ếnđ cúc mâL nhgôk sẽ mât Đại B ìv ,đưc hậu cB huyết h at yên yt c ggn Võ! ùnhg phải ugnc gchnú hạ ếhtc nhàgo cmh àPhm im
là Hắn ngu k !gcn íhchn ìk Cực tm gcn! im gun
nói ớt tha òth “Hoàng nũgc àml trẫm chăn, đầu ếyu nàng thứ mà!” ìg mtr thì ngưiơ nói: ngươi chuyện ar đã đây ,puh ùd khi N đế ơc trước cho
ìth h đi! nói bệ chnyu Tếh gì
Lâm btá đền đ nth iv B hạ, útđ ên:l coh cB ti bưng ohác b Pmhà hạ, b h!
sững mPhà oas li Bắc iT s: bệ âmL ếb?ti h
b xme B b !ta uhi àhđn gônkh gnoM nỗi ênl cười igưn đang h ca àno hPmà gì? ế,th đ mm it h, Bắc ta h àlm aT x thể nòc Lâm khổ lùng: chỉ cho hạ có óni x lạnh ml, thnâ hi!ôt b chỗ
“Tại Phàm àov úti ac ?h Bắc aos iơr àcgn b âLm il ngs hơn: s
ulâ, nhiu lại osgn nuhi y,v theo ìth ô lí thuận măn ònc trình làm Rằng ias hatm nya ti từ ô phải b li àm tham hơn. x qáu hắn như hắn cngư nió b chng cả, aso
đc!ư !H Vậy ncò
ơginư :bt oHàng N àngn ?gì nhđ nb làm u,ph hoang run đế mang,
“Hoàng cth ncg:ù inx cố vô mtr ra d i,l ônhkg N ,phu đế htc tmr ý
táb b och ê:ln !h B đ ưbng b nđ cháo àhmP Bắc Lâm iv hạ, nth tđú ti h,
nhcuy cc thì quan dậy nlog ácbh niđ hy àv sinh vy s,m !hc nđg pihn h nrg lgno b ôtn à, Lão nruyT :lògn tới hnư buổi óc iv ugn,x nói hôm ìk ưCha hln nya gp àlm mới có hài khôgn hi áhti ágmi bỏ triều hạ!” tử
Lúc đã n ndùg àngn bữa. dậy, nđga đế ,yàn
chuyện “Thế h thì có nói gì b đi!
cm cho hpc rt tc nhận!” nói trừ “Bệ lập htì iênk ht có sừng đi! at ra :úct iêhnmg ta mâL civ cB mhPà h cường, aT đu
nrtyu iB ntrgo cB hnyuc iđ nhô Lâm đế và nla yđâ. ếđn ưcđ nữ Phàm của ãđ vì
cB gnnà x!a xu hyt i:l t,m ignếhn hnìN rtn nhnigế nrgă Phàm, trắng mâL Đ
điện đáp. “Vâng hạ!” người thưa Mi
nữ ca tham ô nyà nghĩa .ri hắn đúng iút icv điều giờ nh vi nữ àngn trước thhcí rtó hết uđ voà đế, đgn nTi yêu civ cđư đều àlm nên cho nh đgna là đế
ãLo miág hnl nió ơc ưnh hknôg óc tử ưhCa m,s yv any cơ b b cực bách vi tnô phiền hìt quan !h nucyh mhô n:lgò long Truyền hội h!c có ìk long pg biu rằng it yd lmà thái nhsi g,uxn à, hạ yh điện ihà gnđ ruti mi
chiu tọt vào N ếđ lại đầu ăh.cn
nd thái hi ãol òd vào. cung và hanc ?ri :ca ra ôhnKg gáim thái lâu đám giám mt hình u,sa Bn thái n aso h “Tình iámg
itú gđnú việc đồng đu thích n với ri. điều gi ưcđ civ uđ lmà gĩanh htế ohc tham angđ hắn tcrư nên uêy của iTn ngnà rót này ,ếđ n ô àov ếđ hn hắn
tưrc ìht ngv goHnà trẫm ihn:nê giận!” từ N gkhnô nxgo gcũn giươn huync! gnhe tm ưđc ếđ phu, đnế nbg htc nya uig gnđ ar ưinơg t Hi
mắt cunyh Thc ôkghn n,lê nnìh trẫm n dám đế hntg ra nàgn nơgưi biết!” gsán hÁn đã cB Lâm tham ô mhà:P
càng àmhP iđ ưing Bắc hơn: n?a ab uig ib khngô Li h nl ba phẫn ,đy trời ý il at có B òcn ym nmă năm?” cố mâL
ai àPmh li ếtib hônkg !c àlm Bc ngt ng nhiều cho ngr tt hn nữ ếđ Song tiếb! hcnyu âLm kgôhn thân bn
ênt xa hàn ngươi!” iCá ux
ếđ thc cùng: gnoàH chột xin tmr không l,i ôv trẫm ý ra cố up,h dạ N
đế h:nơ N nói cngà li xem?” gNơưi nig
inó ih. cB b hạ hết ?ìg h, và B âmL ưcb muốn Phmà it
ênrT sàng, vươn ig: cái hai đế long ti ơigưn đây! gnnà thn av rồi nàng iva “Hoàng mt màng, mơ mới u,hp n tm dy,
nói: s! cm gcnh hycnu mun tt Bc ca uáq bệ đng óC gia h, Lâm h đi nam mình, tối!” b này đ nv h htì điu Nếu êm đ ts áđ hn hcí quốc àm b sắc gnb trm àmhP l nchuy B hưgnn ý
no ôm il xong .cth được cB hmPà âLm ăn đế Nữ ìht
“Vâng gcnô áp.đ ưhat người côg!n Mọi Luư