“Không cần khách sáo.” Vương Bình lắc đầu nói: “Ta chỉ hy vọng sau này ngươi có thể chăm sóc những người bại kia của ta giúp ta.”
Đối với Vương Bình, hắn cũng không biết sau khi bản thân tổ đội vượt tháp với vị tiền bối kia của group chat thế hệ thứ nhất còn có thể sống sót không.
Vì vậy trước khi rời đi, hắn vẫn là cần để lại chút đường xoay xở.
Cho dù là xin Luân Hồi Tiên Đế chăm sóc những người bại kia, hay là giữ lại một số thủ đoạn có thể khiến bản thân sống lại, đều là chuyện cần thiết.