Logo
Chương 1911: Tâm ngoan thủ lạt!

“Lão đạo cả đời vì thiên hạ mà sống, vì Võ Đang mà sống, nói thật lão đạo mệt rồi.”

“Lão đạo chỉ muốn sống cho mình một lần cuối cùng.”

“Võ phu không thể chết trên giường bệnh, thiên hạ đã cho lão đạo cơ hội này, đó là khát vọng chân thành nhất trong sâu thẳm trái tim lão đạo.”

“Lão đạo muốn chấm dứt bức tranh nhân sinh truyền kỳ của mình một cách hoàn hảo.”

tg âVn ênb nMh đang nió. chn táo v cL
nhân này óc t àl hn hgcn hắn nba hgin tnà mệnh th k một cần trong nh áCi đó nhẫn. hín,ch ngờ hoàng là điều thành tr ncò ,đế vt đầu, nv na,
ưNghn lão lại tổ unm tại soa ?nyà c nước ngươi đi
ignư ươvng là ýL gưin Đo h,Tn ai.l chắn một àl gina nT tương oĐ gnàv kế s il như hTn cno thừa chc vậy t, òcn là ýL trai thái trong chỉ
nc. ht n cưn ãđ Phong ôhkgn đ dù t các biết đến năng gcnũ nói Trương không nưnhg tinh nha ,àyn Hi
obá ákhc ìthn bản yàn aso biệt?” s aHi óc il
ah ãoL tb ngôhk? li soái gi có ,t nưlơg
iún ht Võ ưrntg vệ không Đang. õV nhiếc a,nĐg Để bảo chọn
tiếp Tn một có b đế nT hki tr pếh gi nât Bây hoàng soát, thể rt vương àhogn htoe. thành kiểm ông,c ngơvư Tn thành ếđ s vương
ế,đ tb làm n.h Đo hoàng Hn cho unế s usa ýL tr Đo Lý Thần, rt lên li vi mt ãđ nhT nyà
nT nưgơv Phong nigư nr.tg vong cố La của Tinh đ thảm ý ươnhgt
gcũn y.v lão piết Đại ođ triều nưh nmu rơngTư nió Phong mt iH trực Võ câu hếct ?osa vương thì ếNu
đáp. Hạ iNh hniL
các đi. đu đã ri ra tử đuổi d nĐ,ag hc ihk óc năng chí im Võ hcngư T mit go,ái đ tiềm dàng t t đcư đ àv Giang chưởng quya Đgn,a óc ngăn nôgkh nH tná sẽ tr Sư gii các uư gần oigá vci Tyh .il và T mới bt hội đ notgr ưncg cả ưrntg tú ưnhgc tt Tông Ganig Võ áogi ikh xong, núi
thuộc !v noLg ơin nh mi úNi Trụy
lão hkinế ênrig cnúgh Đại ta bó tay. hpi ưinơg liên Có tsá đỡ của ũcng ođ hco chỉ ám lp đủ púgi t ngt ,õV nngă ca mnhi triều cuq chư ơvưng kh lnãh
của ngôkh thân. ugtrn h dù vẫn àtnhh, kế có vậy, tí ht inưg um cM ncò ph thực nhi hmn nT ath lệnh vơngư và
“Cái ny!à
cếth tra nhưng gnm hết bên của inoàg tếh .gn là đều đui aC óc niêL ra, gây nói v đim v do ùd cái Bạch oeht hctế tử iáGo chúng ac iha hai nuhi ,at ,ca mặc nđág t
đại cnhíh cihmế được.” gôhkn ig noà vi bất nngu ht yta il tyTuế Bây bắt áso,i bên nha lương hắn, hn ac tài đto Hàn unqâ nưigơ tướng huT
hnôgk hn, từng mặc li ưnhgn s ođ phải i,g ưahc hắn Hn đi .đo hắn v giữ s oãl lão l,i dù nâhn gặp al mặt nhgn như tm nđ không lão
chết Phí tướng iđ onrgt uqc tay uqâ!n Thần rnT
nh hai yud ac Bởi vương. ca đã ngưi ca ca nth Lý đã ca hct,ế Đo hnhtà hắn ngờ rt aht .nh tếig ac “Ta àl ml,à Thần hắn hgni aih vừa ac Tn hp do kế
những mex uâr ôgn iak ngađ Tư An Mã muôi crhT An tuh tin oànHg n áob hìnm Minh ct cm thất thập đc.ư mc àb muội tnìh b!i
hắn Try dahn ihêtn những tiếng. cường h qcu gi liên hưn đến s chờ cnũg hinm iđ Lnog hưc úni ìv ,nđế Và
đưc il thnì Tchr hết, An báo. Đạo ãđ óni hti ct ht àml mui yht miu mt n,hT b mex không gì oHàng ch tiếp
iêLn khi Mu nti ng,cô Tần Đo Giáo công nt sẽ cđư sgàn ms s ioGá Bạch chuẩn itếg Thần Giáo. sớm trong tếib ýL lcú hcB cho b đ ếhtc tấn đã Lêni nLiê li sn đã hỗn phủ thân cBh nlo ơg,nưv đ
ostá !cung ohàng vưgnơ đã mki Tn
gcnũ gnhc ngnuy ca ănng ccá mun ,t âtm cùng nc uci l ươgni lão .oas âyĐ
quá, nárht ioáG mắn Bạch Đạo ưgni hn. yl, cho Thần, hnưgN b của Lý quấn Thần hoặc không Đạo àl được at ncghú đụng được mya àl Liên
ihp cs ntgơhư h turâ mới Bạch Tnih Hơn nrT ngn La ib Tnr nữa, inhT Bạch ních hết ahi La hcB hếnki bỏ nđhá Trần, ônhgk nđáh y.ch lui là iph ùgdn nPhgo noPhg b
mạnh, ac nmh vt chết ưngi nói tv cách qáu nnhâ iếgt nàogi úg,nđ ac nơH ,caan híhc.n kóh tr nhân chính
Nhi gn H nhiL nói. hgin
ngại nlêi pnh cn coi phải chướng t, igơưn osa đu vt V?õ imnh bỏ, hpe urti chư qcu agi iĐ không của tại “Lão tiếp ơvgnư cnhgú oil ta trực
giả danh i,l osa uđ ih ếkim chác hội ncgư hngN k aigng như ácc cơ uaq tiênh tt b v,y h h .này thể
tin tt. tm knôhg Đyâ pih
làm cho .cáhk oiGá Ai đi ra ếđn, chưa ngờ Tn mu lệnh hcB ưnơgv thân êiLn cvi đã
ikhến hté.g phiêu chính này ta khí Vận êuid gưin thật hnnâ vt
Hoàng Nhìn thấy iđ thàhn hcrT ct bầu tni nA thay boá hìtn ,nyà nhgn lớn. rti khni tht s cm
nói quyết ,gnr àny hắn. An hrcT đoán, iph nàt bằng miđ ngcũ hn ànHgo nhẫn, tth không nghNư rt
chính cách thể mi cơ này, tài .ếđ gôhkn thành òcn, gunN lc nh bnhi đu tr ùndg hongà ih chỉ
il ca àmy. con ìmhn iart ìnnh iah oGiá crTh Th,n ch An hn b giết cLú Tần gnHào iLên vưnơg người ýL một Đạo acu Bạch thấy nòc chết,
nòc tọa nLgo ưgnc tự s,ng chí cahư Thinê h.aó nv ôTgn của
T thm b ngưđ lin lão bị ãlo nđế aGing núi mi giúp L,nog nuch chuẩn âm Đọa lnê t t .th hty
của àH ntorg ãđ C rT Thông Hc êhnTi Quan T mất Lao. cíth ph Ca là
cư.đ C không C ig Thêin iáhp hkông ,aC Ca lúc t Bây gitế Nhi ,niph hơi uđ H mun Tênhi ếgti giết c.đư cnũg Linh
đưc La iđ at nghe úchng “May ginư Y nm thoại gai ưnig Trần.” t,hếc gi ccu nsg àv ihnT tm tay,h Thán hânN sót, hoPgn Bạch của
ph hcí àl giúp vương vương! Tn La Sư Pnhgo bảo ưc,ng v Tinh gôTn Tần đã
đi óin nPogh gnox, Long. úni Trụy uhcn dậy lin Hi ếđn Trương gđn b
hútc còn một gnGai ol lắng. T vn
hi àgnoH mày muội li nhíu hrTc i.um nA
nói quá Giang nhiều t y,v gúnđ T không lời, lão nc gđnư đã nên n.ưig
uhi hỏi. khó inagG T
àl Tnih ônTg may d rằng bản h đưc nùgd hết của i,d obá aL ti ết.h hBc hinếk nghn nm nT nh iGo.á hin gn àv ta chí gắng tM trường, iul sc iêLn Trần im boá ruât uáq cđư nhđá sức, c cho “Một thế Pghon vi đó hnTi ngưc hínc hcB nhau iưng tcếh chúgn aL Phong lại ãđ htìn chB inó ánhđ ca ihp iah nb người lấy nrT vg,ơnư tự