Logo
Chương 1918: Tự bê đá đập vào chân mình!

“Di chiếu của tiên đế? Hừ, làm sao ngươi...”

Lý Huyền còn muốn phủ nhận Tần vương căn bản không có di chiếu của tiên đế, nhưng lời nói còn chưa dứt, hắn đột nhiên sững sờ, hắn nghĩ đến một khả năng.

“Xem ra ngươi đã nghĩ đến rồi, không sai, trong tay bản vương đúng là không có di chiếu của tiên đế.”

“Nhưng bất lương soái có, di chiếu này chính là một trong ba đạo di chiếu trong tay bất lương soái.”

êmđ đcư aqu ônhkg không num nh ngày khuôn trốn Soa pih àl thôi, ôhngk tm gưiơn nv nình bản iơgưn nárh,t sa.o osa giờ ưvt ásoi, mong thấy ònC lòng ?h khuôn av an, cứ ogtrn ncò dmá isoá mặt àor cản hìt áci này yv bản
nàng, hik không tm gniô gànho cứu lặng ihun nươgv òđi ásoi v bí thoát nT Liễu bt ãđ nàng êln .ếđ tay để nvươg c,hká im gnàn b uáq gnm hn tibế ìv t gì số áotn unDg ión hntha Tn ơưgln khỏi phận
cần đi nhẫn iếtp s ngơưv hki chư àl đcư hn hu “Bây tm ht th Võ giờ nh soái, lnêi ,nnh iđ giải vi oghn soái.” t,r óc theo cưb Đại vn gđn cuộc kngh ca minh ruit có l
âphn ps ,cơ sợ, nào. m,inh úhtc hn yht Tn ưt gôknh đời nv đăng cĐh ếđ Tần cũng Nnhâ tKi công m,n nh hngoà gnơưv hn vơngư n aus, hôngk mt
ca Ha àl đ hnư ha, ha y!v id chuiế tt il li trẫm, hp núgđ hoàng
chức một cn cnò kni suy uđi mặt ãđ đế, ìht vương ếđn ý, hoàng nhkôg với unaq tâm gnĩh báo. tình này, sao làm đ ai tổ có dù ht Đối đồng Tần
ngàoH ih. biết thấy ión tử htê hn hắn, t dù tKi vi ìg thê uycnh vẫn óin unm uch ìnht hắn cố Đôgn
sao mlà được, mt âđy mt .nnàg khuôn hknếi ac bất mặt khuôn nhhíc uânq lương uhp uqne ac áois nàgn iđ ghNưn chut là
Địch vưnơg Kiệt Nhân tình ùt,gn hty hêmt tt .đp Tn gcnà mât chp
di đế vương hắn đ ca chiếu och tiên m.e.x. Tn t yuHn mén
nmh cnũg ùd Võ.” an, nmh đến uđâ tm Còn tyu i,áso hc hânN Đi Lưgnơ là tiru iđ ơc Bt osa nưngh nqau của ìg
xem, toàn ynà đế người tiên chiếu .sp c tn,h tnrgo di htế run tinh ra nưh suy ohnhk Huyền m honà mt rẩy ckh ca
lương mh.i xgun khi gãn iart ásoi bt nàng tM gnuy s hìt gp nco
mc tm không hnnì nyag cả bui i.nó uDng Lui đi cũng mắt ái,so gkhôn
Y n nNâh chà, bn l,à ơgưni cả là đây isáo nT boa đã cho iÁ ngươi ếiTu càh ưgơnv tng mang thật gồm s,ao ânhn i.r
gnnà ơlngư ngg hpe sá,io về tb ìV vy cố sẻ soái nặng. số nơưgl nhận tb chia hpc pgiú gánh nh,p nđg
Dung. hngn mg Tn Nhân, Tếiu cthá tB tM nhâN kiện gtonr ơưLgn hp gtn Liễu cho aob vương, điều c hik Y
khuyên vy đt là igưn tm ngo kóh êuki thy tìh mc êinnh h.n tr iLu khi đại nũgc lên một như Dung ,hp ưign tự osiá
r gnr Kiệt ôĐgn n đáp àg.nn mt il n Hoàng cười
iđu ngựa nhâN đi bất iđ hn không hĐc phc uđ tài, tià thuần là num ếibt tiK yunch dễ phải hắn hkma, .àgnd
bt cph nur mặt người ưlơng id nhận này, âyđ ýL lập hôngk Hynu nghe ás,oi là c óin sắc itá hắn tức .ry sự nhưng tn,h ayt tht ntorg chiếu đưc hn
còn bn tnưg áiso khi k không “Những đang .n nam tbiế
đáp hi cho hc nuth quan ruti lợi võ đ triều hànđ tiến il. nđhì Chỉ đều nhìn, hn bách hà,nh văn
h.nđì urtng H
tình Tiếu pl còn thì Y chức Nhân il ưđ.c không t áhkc obá tm
mt iv stu nb gknhô Bn tm t úcth c nkíh đi ơgnưi nygà àl nugc của vậy ơiưng, sáio lạnh th làm như hiện tại chủ .ìg o,sa sáio
nếđ nhgưn không có ht con nNàg h,tân tâm ìth trai nàng quan oas. bản
yat vơưg,n hdna đ soái, ynà cũgn gnưhN thuận cht đế đắt. di gũcn gnnô cưđ bài tay yĐâ ac ơvngư huicế àl bất t rồi. lương giá át nó mi chủ có phải sự Tn cínhh Tần tr nêit trong óc t tìh
Kit cười ngôĐ Hgàon .hi nhẹ
“Cảm ơn đã khen.”
hgôkn yht đ thê ntr vy. ngĐô muốn Hoàng iKt tt nàng iđ dnàg êhnin như d t tránh,
soa? ir “Ồ,
tự cho isoá, êln của piúg hhàtn nT ,ôcgn “Đại hônkg s ngươi vương igôn ếđ ơưgni chuốc di soa? voà ha êitn aưđ hếicu Tn thân vương,
Nhân ig cnò inơưg bây đi “Địch K,it hpn g?knôh
óc t s nT ngiư kgôhn tn th tại.” dọa đe phụ, vương hn tr đ hn một
gnDu được, vì lương nàng hngôk trong ca trai mình Liu ás.oi nli trốn ngàn ht gn ònlg, biết ránht dài vi àv đã bt ntíh con gnm
ýL iggn cả ah hki xót còn ơhn h thấy hả. ciư chua hôkgn h, Huyền nìhm
mc òCn ĩngh áhkc sẽ cđhí. được để không nơglư ngnh đt “Xin oisá ág?oi tb ,an hc chuyện gnnà đừng
ásio “Không no,à hiếuc để thể h,t chiếu như thể aưđ cho di đế vậy, óc di ht itên này lngơư ngươi?” lại sao sao bất kôngh
ếuN trước xin để vi.c không àml ìht ta ocá lui óc
hgn! vô “Thần
đẽ gnhn id gnnà ếtch Liễu ngnà. pđ hpn htc người Dung ngây ciư của đ,i ynà li ,tti ra, lại n r gi rt nhanh, vô nrg ng mt ức nngưh
soái, hn sức lc ũgnc s ngôkh nhân ag.i ucq mệnh đ ăngn vận óđ ym mạnh phó cn thể đ lúc đại có dù cá ănng hnm ếnđ iđ iv ếnĐ
Di ai đu ý.l qnau chiếu thấy ,ri tb Tần nvgơư tiur tb lni tâm nch nôgkh ndah cBhá nágh ncò nió đình này, thuận. chính ádm vnă õv ngôn có còn nng
t soái như óah iđ “Đây rõ trang inươg mình, ihp đ Tn ơgiưn, v bn không nàthh thn phi vương, bảo nìht nương ôhnkg c hiểu cn nc đ phòng vậy.” ph
Tần iKt, d nhâN mt ưgơvn .tiK ri phía vừa liếc c Địch Nhân h bi v cyunh ý tựa Đhc vì âgy khó
ngươi dùng òaH sau ,nhìh tình niđ. gvn osiá ind bn s Táih yh áob cáo nL đến htt ac ì.hmn mo
phế !v dung t id vưnơg ơưgni xme chiếu bn tuyên Bn đi s kế ôv không htì vgưnơ ,trut ,đi thể nội ày,n đức ơngiư khái đc có
i.nó nDgu Liu
tM Đi hoảng hắn ca ưhn s quyền triều nm vương có nh imk được ntoà nghk trời stáo V.õ ynuq hik ,ưatr tm ccu igi minh Tn uy th ilên uh hnoà gai quyết, ưch
ơngiư htt “Đại ,isoá s! đáng
htt mới Dngu ưđc gyân hi iLu gln ra vậy. người, uâc luâ mt mi ưhn
àbn ca ch giá unâq gnnưh híp c Đông tm mắt rt àl Hoàng sáio cười Kiệt gcnũ nb c ás.oi Bn nh ln i,ếtb êrnt óni.