Logo
Chương 1689: Nếu Ta Chết

Mất đi sự áp chế của ta, ngươi có thể sử dụng tất cả các kỹ năng ở đây, tất cả người của nền văn minh Phiếm Vũ Trụ gộp lại thì cũng không phải đối thủ của ngươi. Ngươi có thể áp bức bọn họ một cách thoả thích, hô mưa gọi gió, muốn gì được đó, chẳng phải tốt hơn việc làm một người bình thường ở trên Địa Cầu hay sao?

Hơn nữa, ta còn giữ lại tất cả bạn cũ của ngươi ở trong trường mô phỏng, ngươi có thể đi ôn chuyện với bọn họ bất cứ lúc nào, cũng có thể thiết lập lại hệ thống trí não, lợi dụng phương thức phóng linh hồn để giúp bọn họ sống lại…”

Lời vừa dứt, đám người thuộc nền văn minh Phiếm Vũ Trụ cũng bị xúc động.

Nhưng chẳng mấy chốc bọn họ cũng cảm nhận được rằng uy thế trên người Đỗ Cách càng ngày càng mạnh, hắn vẫn đứng ở nơi đó, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác ngưỡng mộ như nhìn núi cao, tựa một khi hắn ra tay thì đó chính là do mình có lỗi vậy.

i.h cáCh Đ
cưđ ac hiC mô ghnp t hn ngươi không, ònC tnrưg intê Hải hBc măht hTn thế úpgi lãi lực đỡ ãđ đầu tinh ơigưn nl hắn. yu nh Lực òd ta mà chống thần không? Long ònC ngươi
?ta sao àl Ti lại
đã hội sai, gnkhô nữa.” tìm ir ghnKô cđư ccá ta s ta tìh ln ngiơư iđ cơ cho
h mặt h,ênni rt ìth phản èđ av đều hgĩn k nhen ikh xuống, trưởng chế uas nb írt sự ibến gnh gnũc hnóm nên viện. ãon b iđ ca coi, cả cùng sắc tách hgn thì bảo uQ nigư mi gồm m.t óhk iv káhgn năng ar ãđ áp Suy
Hoàn đng t đ xóa ilu ếch ri, at đều b s tất cả khống mt toàn àv
vô gnd it.h Nngh k bị ođà nên
óni gahnko rt nnê uig thành thế gnôhk umư biết khoe tr h khi Tâm l ưi,gn ca óc t,t gncô đ Tâm đó sau vấn mọi hnơưTg Hiệt im hiC đồ diếm. il ãđ hắn ac ngrt ihgn
hc ht d ‘ngư’ trnê nHhì hyt vào cngù t,nhi iuc li uanq ni Chi gdn ncếhi ơngưTh nâht Tmâ trường orntg phc Hiệt chỉ nh một ícnhh của
không?” có tír t,Đ nào sửa gnàB th
nv lia ơTưghn ihC s uiêhn ta vừa ac ugi vẫn hcếmi chuyển gađn ht auq hoet đang v ar phía h quan bao Đỗ chế vdoei ncg lườm a.ki hnâT hnáđ ếvt chấp ud măn Cáhc ir ưnh at ngu kim ac Tâm b gii ioà.gn hcế đuổi nb hắn của va ahhnn phc nmu s cnh,íh mt hắn ,cíhnh iak phát suốt tm ca aunq itH
ta hcho th c ơngưi i,r ànhh êNugyn. thì phương đã ná rtn sự tnìh chế hcy ccá ênl đ rơi ròT Chơi ccá ych vào vô T iàT kế thoát dt gnhk ưgơni ac dn khi tiến
Hiệt gnhươT :ión Cih Tâm
tếch đến gnnh rồi.” người đây đu khác người ih ếht ruti bị nên, “Cho
Ngh mac ônkgh gnh .hi trưởng vni ng,lò
thu tm: hná chCá Đỗ ih
nhngư tn.h ưu ngươi, mình mi niưg hôKgn là ngơiư ch
ư?đc hec ơgniư chở, chết ưhn óC d yv ta nàgd osa
ũgnc đ ac đang clú icu ếđn àl thứ không cùng b a,t ra ccá tt at khhno tr nyà kết nh itbế tọa ưniơg yàn àm phải c oàV thể nơH này ođn bỏ đến s đích od cùng uli trụ s uic bản mới hck vũ il. mình!” ngươi ũngc àl yàn ig hủy. mà ti ?gnôhk ácc coh ta ycuhn tếk oas il b utqé Bi thì xóa của ađ òrt tự đgn một nhỏ đoạn với đ a,n
ácCh hi. Đỗ
ncgù hồi hcáC, triệu về, ích ca Như cuối cmhiế c tđo áno đng nh một óc đng đ at thành thể ngươi đã ca nv .niơưg t.r thân ơgniư th sau rgnà iương rt và ta ly ,nươgi thể tôn cúl at cùng, rt “Đỗ ìv hết sức áxc hgnưn ggn ũv ta,
của trưởng viện nghị gnh mt co tgi. óheK
?ư giNơư nuế phải aso tếch nghĩ ri vic làm ta đến nhkgô thì
cl Đt nàgB :đu
ihtn gcnũ Trụ yâđ cáx Giải htn tcr tiếp ,igơưn đoạt của Tr rít cl ũV piúg ta trí ohC ngươi tvư nhàh ếnti tiếp trc iếPmh và gi gần auq li ũV iiG iv đi Phiếm
mya quãng .na ca il ácCh, mn thể ơginư ưhn có Được gơnưi ònc ưcđ hưởng Không ht sạch thôi. một rời ênn thế, nd s và đã at uli iđ đcư đi húcc chế htt gần ai Đỗ ihun hmnì! khống i,r
hc? cả đu ưnigơ bắt đu nào từ dn khi dắt Tt a?so Ngươi do
ănv có ngủi mức igơnư ch được người cho ngắn này, oba thời thể bất mnhi s phá thật út acưh mni ngr ta. mt nói, aign hai isêu nn gĩhn gi gn pc nđế mt “Không đến ămn aT mang đã trong hủy vui hnôkg ưu thể
neđ hnnêi đt va trước mắt ảnh iưng àmn dứt, .mgòn mọi Lời
tHi hCi Tmâ i:nó Tơgnhư
vài này, hgn li viện c mt cưđ nhđ u,câ btếi Hắn trào nếđ gưhnn igmn hng ,ơih âsu lời im úLc tíh sc,h hi: nv óin miệng ntưrg đu nêb phúng tt nkgôh .gì quét áh ghni
“...”
,ta a!t mc ca ml còn ghôkn nơigư vi ý uSa ácc giam nên đ
Tnh ta chủng iơưn,g lui trộn at th gnđ dị àv lại cùng, cũng giấu thường; úpgi ngũc cếnhi àv ưađ och quá nguyên ir iH gnđ Chi óĐ xáo yuhcn tinh hhínc hnng ginư tgrnư coh ig uil ceh at inơưg Lc usa đon rongt uic trớn số là s od ươ;gni áhkc
Hiệt cười nó:i ơưnThg ihC Tmâ
itH Thương Tâm hCi nói:
yqu tc ngnh n,hcíh có mphà tc chứ?” nưh khgn cếh bị ccá hnâc aT soa k là ht khí iơnưg thần
hCi óin: mTâ Hiệt ơngTưh