Logo
Chương 875: Thiên Đạo Tiên Cảnh 2

Sau câu nói ấy, một đạo nhân xuất hiện bên cạnh Quan Tinh Tử.

Người này mặt nhu quả táo lớn, ba chòm râu dài tới ngực, tiên phong đạo cốt tới mức khó tả, tay cầm phất trần, thản nhiên ngồi đó.

Không phải hắn giấu giếm sự tồn tại của mình, trước đây cũng từng nâng cốc trò chuyện, nói cười vui vẻ, thậm chí tự báo tên tuổi.

Chẳng qua Quan Tinh Tử không nhớ ra.

tm nlg vậy, óni nh i.h im ehgN mi đu người
ônkgh hi. ưngơi inếtg hếT êniTh lớn sao trước úcl Lang Lâm nói?”
ơing!ư ta đã c núghc các “Nhưng ênuq
mnga ulgn m.t hồn quét nqgau oàh qua, l m hkí hùng theo kgnh tM
rTì uâđ yl chưa ãnV a,ig quân.” hec hup ggưnN ra aT miệng nàthh cười:
chỉ gơn,iư il ciu là ũngc mg,n Tin vui truy nhi thôi. dài: chắn ,đi “Thứ hk nhiM điu lòng thành nhưng at hcc hC mtì nt it ònc h.k aqu ưngi inm th phát sao nv bn, này thà như tgn các ngươi sở. kh àl t.hú úgnCh gnvư mà cig iph H đây, ưhngn chỉ s nhgn rngto Đo ccá gưnth Tâm hcgn s ùncg hngc t,ìm ta cph một hk quá
gi hưNgn .li hn ãđ bây ngô
gnũc it Trì chết “Đúng, nêhni gì, ta Vãn đy.â Ngưng húcgn ar đột uđi mi ra; như nh ir hui
hathn: Đo Chủ ca t!a ođ c nđg Tất nêhTi là đạo
ngày khó ta gcnà tr:m nưgi Nhin ,hđn mâ Tưh chưa cS đ? quyết cô hinM cnò ncàg ?âuđ mt Tâm cũng iig oaS ý vấn Lũ xong x híc l.ý nyà kêni
àl nigg ó:ni ta!” đo đo âmT Mnhi của hniTê h
Hn Minh nđ!!! Tmâ àov úhngc hỗn nđ r!i êku nB nlê: eđm
óni: mXe Trì ra óc lẽ nuêyd. trước Vãn kếpi ntg thật, Ngưng gp
cả hních Tt hthan. Đây các ut ođ! đồng
aik nhnâ ni:ó V,ũ Đúng hiệu oĐ nhogp hânn vậy.” ungQ đạo Pháp.” ãgln độ aL tnu “Bỉ
at hpu hctú T đã .u.Ph. Vnã rTì ti K va cnũg à? nhân.” na Trì ôc :ggưNn hnìn là uqái, ngc ơ, Lão ngươi iuthế nikh ũgcn ngươi gọi ãyn gnư,nơ
!m
t. lúc nihnê ãVn yàn đột nayg glnò hngNư gásn Trì onrtg gnNgư
nTô T píah “Tỷ Đp t tỷ!” iĐp cnh nơi là àyn uq.á ?ư đo t, ti: iêtnh đi tinê gCôn sau
năm ?il on.à hpi ac ht tt tụ phi nơi thân nhgn hn không úhCa nv tM lãng s tm ta iđ uênq số dài đuâ ìht ri, cùng ưnh đã đại ón:i noã úncgh s cáC cửu, àl vậy yâđ nhân ta, nôhgk ăgn,ht vào bt chnúg nói cả nn xưa êuqn thở àov ngươi hvĩn ưngi ađ bn hntâ cần ,itd T thế icu quy đa kia. ưTcr chân âđy đây nhpi
hai tiệt, các nb ơưmi là à? ub nl tc rit hit thể kéo ngươi rồi... ếth ácc mhêt úthc htn àyn khcá, .thé niơưg Ln úđng gian trăm it không la tối rênt ngiG mt một dụng!” inó iàd chT thứ nl ếCth vô
.at.. không gì?” của :óni ac ãVn ìTr ihp àl... là đạo hgôkn ưgNgn Đyâ đo ta ihp đã đyâ
gũcn mex mTâ tiếng: Mnhi iôhT yha yàn. thcế thở nl nsg được, tm àdi phải
ìnhm ácC im oãL các ơginư gniơư tếi!b !yâđ tibế ghưNn ri ión tếch T ngay: voà
kchá, mắt ir đâu quen unha aQyu iđô phn gươnn húcng gặp thấy :áyhn thuộc, V ta gniư thật gtn mt nyà uđ lại, ?à
u:đ ônghK cl đúng!” Cô
nTiê cũng cô nihL Nguyệt gnN?ưg êtn nưh hìHn ta ìrT nói: hn ãVn như
êtui hỏi biết vị, êhnTi iđu nhở, sao ohte nhiên, dao, nđg hưC ođ nnê êitu dao, t kc.há thì pih điu nhắc bếti. ùngV t ch na! không cố hpc tđ
ký ògln nhiT noc c hnnì ưid Vô! mt ôgn luư ly yb yáđ lại hô ,nht T thức tTuy ot: nôch Quan àum ak,i ngươi!”
gornt yách àm Vô nhúng đ.ưc ch nng ió.n ,lc thời gii khó ãđ không tiềm đ ika gnưhn nTê igai dẫu Ninh ôV trường, at aso ayt ovà chiến gnia ct đcư cũgn uTyt qtuếy uyt hTư o,nđ hec gni đt chúng
có rực óel cs êrtn tm nxgu, hào ucihế auqng độn yl ohà pc nauqg ênti ihênn nuhi hC màu ungl qaung nhìn iư,d xuất by đã bên hcn hào óđ kiềm có oeht bu yth hn nagm mgna tđ ongtr nxgu r oàh irt ếpit lên, lưu rực umà quang mắt h,in b chế. r
hik cái. c không cũng hinT aNgy ym đu gt T uanQ
ar ưiơng Cui nh hpi ra ir ư?” tih,ô ácc hn gcnh s cngù
“Chúng áuq nôkhg mỉm nmhì ếbit li ac với nói itn Tâm usa nhưng họ vì của kh húgnc hyucn .nnâh àl biết óc nưgi đến ưci: at btếi ta. yhnuc Bọn Minh
Trì hắn, mt ĩgnh đột “Tử hồi, hná hnêin mắt Lo?ã ênl: sáng nình suy Vãn gưNgn
khnôg luư hn òcn by àho ly umà iêut sáng .ándg nđ nbóg này, Dưi nta il quang nhá
ôhgnk aos các “Thế nhc chúng ơgiưn a?t
tmr ly nếbi nkhho ngqua vang muà àHo biến gásn m,t by nyà hck tgếni hô trm ánh ulư náolg m,t ánohgt ngay .ênl nhưng
khiến ébn, nói oĐ mnig hC rt sc ngiư cm hắn đcư, t il, ýl. mTâ rt ghkôn li mồm ưngd im nưh á hc thấy iMnh lanh huk nnôg
Cảnh àl cnhí gôCn tới Tếh đã lên cảnh Đo thứ nyà Đpi à? htt chúng iig êThin ta h:i à? nêTi iơN èbn nTô
vậy, “Lúc átio h ncũg ly mt tcrư nCo cho ơưign v!y gây đã tm “Quan vẫn Tinh ta, ig màu tiếng: onà lưu !T bảy nhpi
như b ,đưc thân mm nh có sc ađng st ht uđ, ôm lc trong hit .đn cực ađu ch ar htn ra nur t,ré vẻ hn không úlc đu, mại ht Cô k
àl àvo hc Tinh Quna ngươi nưhơ,gp kghôn “Minh iđ nói: tay ngươi Tâm! T yr ir, nru tch?ế úngĐ
uc, hế,tc diệt.” giơnư cgnũ ta i:ưc ti đã thần ,ri t .ri ươign nhĩv qua mỉm dt,i bn mà ta của rt uyt Chúng đ,o ođ đạo tồn chết v iêthn bất ãđ ri. ovà Chẳng Minh Tâm nâul ctếh ôg,nKh oeth sia Đo hgnúc hC năm htniê cthế nàng nyêgun, hòa bất cả at ,hi
nêhTi nbg cnũg úht? Lang hnCg ipĐ tận người Lmâ lẩm bẩm. àv iuv ìTr ãVn ưgng,N Tôn hưởng nôgC Đmá
iNươg hcc h?ôngk .hi hC Đo Tâm Minh
gnôkh àny đgn mt mtr xgnu. T,mâ hit va nMih cs ln,ê Ch đmá La htt ngưi
“Cô ấy nói: Lão T Linh utNgy Tiên.” àl
۩ ۩ ۞
aQuy .hcn người thấy ìnhn một ihn uđ xut nêb ,il
ưign có vỗ kiếp nói. iM nyêdu. úgnđ cười rtcư yta có ,yv v,y cùng l gnĐú
thăng y...v ri hưn iđ htcế .ì.g ơgn ư:nơpgh ..y.đâ nchgú iuđ ngôC ta nnhì không iph úĐng hnìh hn ta ,t ta tu chúgn ra ngác ..i.t cấp Tỷ Điệp hành it ônT
tới v.y Thiên gohnp hnC nhgêhn đó tuấn v ếhmi độ Sau có mt ênTi hưc ut Đạo hákch bồng lãng khi hyt ùgnc aby il v, Hnao hinu úlc ĩs như :it hnb
v hnKgô yta ôTn ưci .inó Cngô sai!” Đip
mđá Ánh nam. người êm ngNgư mt Trì Vãn li
nch nh hc niag ,áo co khnôg đoạn, b ntào nitê tay đều óNi gn vgnu thấy lại.
goà iMư đạo!” htté T không ac Đo sáu điên at v hip cgn:u Chúa thiên
nhc “Đúng ntiê .m ìht m.th uytt
!ođ mới àl âyđ cười únĐg y,v chính ũV mỉm aL ó:in
viu ahnht aCúh Hnơ ânth tận đồng thưởng ba ctrư ghnC bằng tm .ión T úth! óah ưmơi
phức “Không bên để nbg hnc hnđ ưđc. quyết ygâ ha ni:ó n.l noàg,i hnư aL “Nhất cch s hkgnô thể vy iig Vũ ihnp phải
v ta nói: ghúCn ngđ thanh ưim ưn!gi là T tìm sáu Vy úhaC it
cchá gNơiư pơgnhư tt không?” iĐ hi nào ơnh l.i ncò ngược
mặt r!i “Họa óni. âm lớn Minh trầm đã Tâm ếnđ Gnơưg t lâu
nưgi! ta Trì Ch người!” ta ìtm “Không tới đgan bm: đúng, lẩm tìm nv nggNư Vãn it
vn T, ũV .hnưgt ếhct iơgưn áCc úCha bt ếpik it,d uđ húaC rất hnìb La Tể ưhn bèn àl yv ri ói:n
hpn ày,n khổng óin inágg l Sau chí ôkgnh T ý chịu đưc Tinh ,uxgn qu đất. sp itgến unxg Quan nộ
ca Trì đạo!” itêhn ,ln uđ đầu: ôm oĐ ta phải Vãn hté !Á nôgKh Ngưng ra cs cô không !gđún lắc
gnxu ggnNư ìhnn Vãn .uqhan M rTì ra, mt
niưg aưm nd Trì ingTế hạ, nt kêu man. mt nVã mth óđ ánh ig nên lnòg mê mđá rt ưngNg óig ni,gư hnư thu
ôkhng iuc khắc Ma đó gếti àv ytTu có ưTh honhK “Bây với lưu inhN mua ôh,ti đã by chết Tam chỉ glnư ly uas, c chóng Dạ thì ếuN ngas noc iđ. tm bo đưc một ncgù đưa Đại C.h lc cách ig :inó màu
ìTr Ngưng .ión đầu htế àl hnc , i.r chc Vãn tg