Logo
Chương 1970: Đại kết cục (1)

Loại tất sát chỉ cần vài giây đã có thể đồ sát toàn bộ mặt đất này, thế mà lại duy trì trong suốt mấy phút!?

Trương Vinh Phương đứng tại chỗ với nét mặt bình tĩnh không hề thay đổi.

“Đừng nóng vội. Ta ở ngay chỗ này, vẫn luôn ở đây.”

“Ngươi…” Lang cũng đã từng suy đoán, cuối cùng ai mới là người thắng nếu hắn ta cứ một mực dây dưa với Huyết Vương.

ta ti e,ól ngừng xyunê aqu trên nl đy chp Bhc gôhkn igna, Bạch ti nyà ghnư khác nmi ac đnh đầu. nl về ynà yab nkhôg chút pCh nthg gnĐ khgn ý cht hắn lồ ếht nếti g,Đn
àcgn yng ctrư ganrt động, mC tht nh gàcn hoảng lúc kcíh lần lp ,đó at ol.n chák nh s ta yà,n cúx hắn
!!!m
cách thì trăm nĐág tốn àvi thực năm ếth ưhn phải s nĐg im cếti, vốn hn hcB bay ta và dĩ đến cưđ. ,xa áuq cn đến th kgnoh agi có hc
vật mắt Phương cp iáuQ xuống. ?à Vhin Trương
m!
tấm àv vẹo, ngađ l Chẳng ràt.n lưới nla grn huyết vậy, m nnhg cs ,ơhn nl aik nv nkhg
cm nhn ,đưc kgônh đêin hgnôk c cínhh như c c àm hc sự yab h nh đã ta iđ đạo. cuồng nrgtô của nào hn yagn theo ra Cho sống nhưng thể đ,ó nưgh ,v nìmh uiđ tôhgn gũnc chác nta ùd
id là Đu những Tt trá!! !tár! il di c nói đu là gưniơ
Ầm!!
to, Kôhgn t ?!!? ac nLga thể ôkngh dng ghtn gĐn “Ta…” n!à!o rnt
ht ig hết vào mọi hyt này. Lang ig mg khắc
Ta
nhiV .ra Phương yta ch Trương mt
htình lp b đ b ms rêtn đạo. ac mc áum htgôn tht tM tm nhìl ra toàn
b lc phân Đng ó.n đ vĩnh và tm hngk it nvi gii l ri trên ,mó átn túh cứ khiếp Chưa đ k hBc ngpóh hngk it thứ gần ra moé nol, gtn bất xé kia
Hắn il ngẩn c i.ưgn at ângy ch nhìn uqa htc bt ágntoh
từ chm đen nhánh ax. ưgPơhn ơnpgưh liên, hao câhn tm Vinh như ngotr rưgơTn ta ngồi hìnn nh sâu vc nkhaoh ac hcm yhutế đôi yhn
một ntg ta ikh nư.ơgi tinh ý sự thoát áthc ,óđ ưđc thT igi, ..ra. rcưT ếnđ cầu quan Mt yht sự ri àv óc hct ikh .tth để thế liên htt ar
tếH àny ln nl đến khác.
..àhn. V
vn chẳng âm,t nnh at như h ta óđ. ht chút anuq Nhưng điều hắn ra hn không
uđ aphí máu mọc cầu cLú im uas số nhng mưi đỏ agnđ tngro hint hai s.m tinh màu xúc một xoay Đgn kai uqhan cầu Bhc tht l ra này, tu khổng
mt ,to to ưli ole vô huyết ưhn nl ôv iag nìhph t cùgn to hi nhthà tu một at xúc uám s óađ thịt âyd óC ika. linê
ln tM uic cùng.
nhgkô ptáh giyâ cuồng nôhgK àon iđên phút n.tri
ib nhti máu oba u,c tth Bề toàn mười hia itnh đã hoàn c đều tt bị th .hn bọc của ac mt
ocn mt vật!!” “Ngươi là iqáu
hni àM ...ig
đagn nnìh và để Hn về mt cl irtt a,gLn hao haíp tn nh ưcgn .inếb k ếth sp atn
ãđ at chiếu của tirt quang tch hn cùng àng.r ca dgnư đã ta đ oah iuc ht ý nhiên phản hắn nnê Hn hgănt trở như đột ntá, hi v
của v sáng. id ir số ant tành năgb óha àngv oTnà Lang b điểm àhnth vô umà
nd h,tn từng m sgná dn mất kgônh chút rt turgn m.t trogn Điểm trong ust, biến ênn
tm àmu voà sầm hgnn cho mđâ ,ođ et.ó ênl biến mđi làm nbăg nthgô hànth di nvgà inoàg sáng nLag vàng bắn untg
khẽ mâ Lang. tâm cúnh tia urnty Bờ uytnr rtí hcn,íh ìhhn oàv mt ôv môi hn
mờ ri dn Vinh nơưgTr Phương mKi ,htn yvâ một n.mh ònc nếbi hnkôg vụn tm v nd bao g̃cun ơCgnưh
.s pch ta đã nàto ế,th nòc Li htân tán nói ưhn vỡ đồ hắn tm chưa
cnuyh ̉êth đến có chết gônth hìmn là mt unm gnươh at aus an, úhc.t Hn ônhgk cùng phc kih êthm gần nòc ac đạo quê hc nhất trước
!m
ànng năm Hơn hn gànn iđ hc ãđ ir. đ,i ơnh ănm at
nàcg ng, tr ý nnê tch h.ơn ếđn cùng Càng ac manh gnm nagL cuối
ngb qu ùcng xuyên ũv pahí aby vô ìhm,n chút ca uc cl àvo uàm ciu bay khổng rtgn âym, ta qua cùng tầng l kíh tr i.ka về uxynê aqu lửa bầu ct vi quyển, nógn nH
nàh “Muốn v
nnhg phấn nlog vàng vỡ tung. mảnh nổ màu vàng mâ haó ir Trong bt g,onx thành nhath
ca trong “Ta hồ in!!t ar mt ganL sáng ôKhnu àg.nv nêb nhá ihn không
giao ktế c ut thành vào tấm mt Tt xúc hgnk .l thoa n,hau lưới
útch ý c iđ hàngn ngư.l nhẹ th cv Hồn ,tán đnế tất uic htc tna b mt ãđ cùng rgnt
năgb về tm apíh chB ođ thnhà vnàg .páTh hnp t di tnôhg bay lại hhnna chóng Bt
yngà lần càng ít snág tán nh mi và Sau nd âhnp mh,c náh đi. at ingư trên av vàng
“Về nhà...”
vỡ àgvn ugxn mếik t ps lúc ikt nưgl. tyh nh hn ca mch oàtn Đó ít tay at ãđ iuh àbn tM .ta mu cầm irơ đnế là rãi dấu cho mảnh lc màu cạn bộ
xy il bất ht ra. ngph ưcah hnis Hết ,đó hpt chuyện táph như cgũn nhucy ntg ,gì từng rưct th như hyt k im đã uđ gign
ãđ nhớ nith uqê trước qyau rời v đầu vn hương nmìh vi nhìn nỗi nH cr cgnù phía tm diết, r ta lại uic nhìn da cầu gnom i.đ
aT ch là…”