Tô Vũ Huyên chậm rãi tỉnh lại, tóc tai rối bời, gương mặt xinh đẹp trắng bệch, ta thấy mà thương.
"Sư huynh đâu?"
Tô Vũ Huyên vội vàng ngồi dậy hỏi.
Mạn Châu Sa Hoa bình tĩnh nói: "Hắn để lại Kim Đan, đã đi rồi!"
Tô Vũ Huyên chậm rãi tỉnh lại, tóc tai rối bời, gương mặt xinh đẹp trắng bệch, ta thấy mà thương.
"Sư huynh đâu?"
Tô Vũ Huyên vội vàng ngồi dậy hỏi.
Mạn Châu Sa Hoa bình tĩnh nói: "Hắn để lại Kim Đan, đã đi rồi!"