Trong Quang Minh Thành.
Dương Tường Tịnh đứng trên tầng cao nhất của tòa lầu hành chính đế quốc, phóng tầm mắt nhìn xuống thành trì, khẽ thở dài một hơi.
“Thời gian trôi thật chậm.”
“Chẳng hay mấy tháng tới còn bao nhiêu phong ba bão táp.”
Trong Quang Minh Thành.
Dương Tường Tịnh đứng trên tầng cao nhất của tòa lầu hành chính đế quốc, phóng tầm mắt nhìn xuống thành trì, khẽ thở dài một hơi.
“Thời gian trôi thật chậm.”
“Chẳng hay mấy tháng tới còn bao nhiêu phong ba bão táp.”