Logo
Chương 389: Lưỡng bại câu thương, bổn tôn muốn các ngươi đến Vân Tiêu! (1)

Trong chớp mắt, Diễm Linh Yêu Đế vốn ngang tàng, không hề xem Thánh Địa Thanh Huyền ra gì, đã mất đi thần hồn, trở thành một cái vỏ rỗng của yêu đế.

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.

Đến nỗi đám đệ tử Thanh Huyền vẫn còn đang buồn bã, vì chí tôn của mình phải cầu hòa với yêu đế mà thấy buồn đau, lo lắng cho tương lai không biết liệu có bị tông chủ bán rẻ hay không.

Chỉ đến khi nghe tiếng hừ lạnh của Quan Tuyết Lam, đám đệ tử mới phát hiện có điều bất thường.

hNgch đ!
lý x nơigư ônt aus! nB s
đáng tiếg gtôn thần ika biến hn cL s do ?aso t,m lgnư chủ àl
cl đúng tdi. tôn, tnô đế cth àl cynuh uêy chỉ aT inó ,mà ãđ hìt Gi n,h như ta sư dgnà gnh!ĩ đã yh ri bị với d sư ca
c ơc nhca uth ưingơ có ,nyà gng rgnTo i.g mt duyên.” hti gian ãyh cáC được
thể biến grn nếu c cn mạnh ht phách. hônkg thn ếđ hac hn ,s ant ànng đáng óc đựng cs hồn cơ nhc yêu
nyga cl tin ulyn ,ahha lập ày,n unế hti ôv ihkô ngùc ta óha Hnuy thực t,nô vọt Thanh nthàh ếđ chí tức, chúng t!t gtăn s ht ct thật iV ac yêu lỗi
yuê mi c tuýs như nt mc tôn âby tránh th tình cố ưs đ,ế ãđ i,l tôn đ nih mi vy t ar không an àlm thế, uyế yht, khi ý nãy ưS không?” grn mhn thi chđ núđg mlà giờ tôn hi đến đ tưởng ưs
mnh giáng ikhnế gào. Diêu ovà đua x,nog ưhCa bt đn một êku cái nó, tai uđ pk đã haThn sa Lc
.ln li chút gnôt ra, abn không htì ,ro hcn đây quá óc cũng cch tâhn chủ ir th cơ ih ùd Huống h đhcí
,hái nàng hăng mặt bnê nêhni đã ànto m kịp ct Quan ghưnN y,at tnh này, ln ó.đ ph b gì Khi hhaTn nàgn trận miệng, hngn cnh kuh crtư khởi lhn áym đ aH thp ri Nàng mp t ếyuTt bao Uyển mLa umn lần nhợt một tiá phấn miô, ppáh nói i:ón mày. anđg khi đột ym vực lp
à...l hC
ac còn luyện thi ac thể cơ ca có tôn thành êyu ht nmh nhân th tm đế, thể ưgln tih c il .nôt.. khôi hơn híc chí óha tc. Nếu âyĐ lc ón
im il sáng gnt Ánh ôghkn người dưg:ơn r, mt tná
Quan vgn ca chó bao tm tm ri nó ugnv .gnoià giới ếTuyt hln ,n kết mọi mc nhận sáng con hết phủ tay ohagn, lấy cn với nngă Lam n,igtế h bên
hmn ca tyut tông ôngt màl l, tm chủ m, nă thú đối quá Ta à,m êuy ca ta thua, m! nglô sao th chúng th ht Qáu ghnôk iđ nói mhn óc chỉ c!h ocn đã
hc!đ Tngô ch vô
ôtng tạ “Cảm chủ!”
đã Ngnà gntr thương. b
t àyn ckhhí đ phn Lời nhơ. càng coh làm ámđ
ư.gh.nN.
ihT thể đế! yêu
nl hồn nThah đế ànthh con ámd còn đến của yêu yah ìth đúng y,hcun nht li mt trở iác xác ta, ìch thần c giờ chài.” b ir, uHyn “Một âgy hy id,t ibhn úghnc là
...
“...”
yđ Giang thưởng. cũng Tm và Bên Uyn v Thanh Tn tc nlêi cgũn aH ánt nggnư cM mihN m: cạnh,
s ca nHyu Sc đgán hnm Thanh !k tăng ênl
hk as “Gâu cno Ri aunQ ít, htnhà Lục kih Thanh guâ! chút ugâ v ếđ, yêu iht chp phaí hóc ón hồi cũng nagho ekh ax t ếTuty aL.m thể icu cùng bếin uiêD inl
này. il Ngnh
ch Linh mDi thi Yêu apíh về Tuếyt :ếĐ aLm ht ac tay Quan
cả ach óha rongT hmn cơ ac Đế vào mặt đế Yêu của nhm cơ ti ht nihL hmn đng cs các th êyu óc mình.” niươg lnuy đây, th đều tT mẽ. mDi gnùc vô th sức có
n grnto uqý Phú mhi chứa !nugy
Tuyết tya gnđa âhnc con run nhẹ. ngaoh xhcá aLm Quan chó ,xngo htoe bcư óNi yr,
ac Bóng mất. ádng àngn biến ct pl
tb iln htt th ynà ra, tm hiK được động tol miD íhap c gđn chữ Linh. tt đ nhá ca bốn v dn hti
Đngú .yv
ết!h là êinhn Quả
nhgn qua ìn.mh lại àB tt ri Quan mắt t nh Tuyết ánh đệ hTế ac i:ón li ,h ưnnhg ,idn c nghe nhi ácc gti Lam gnàhn quét hty cm hki
olt gnu:x uvi áđm uq ếnihK đệ sướng, gcàn đồng têhm h t
ir! Pih
uáq ntô hm!n Sư
aco “Tông ch tth hni!m
như mgan chí áuM tohe trầm đng ng.tr mùi cũgn tức nồng íhk tc cn, nôt ysu thời athn eđn hôi ,cm lập của àngn ếyu
mC chí tôn!” tạ
ccá nba người cho vô uđ ln. gnươi t.ếh thấy đã Bn tôn “Những th gì ih tm ơc các im sẽ ơnigư định, nb va nôt cùng nh,i ếuqty
là nhiên, uđ ir il ra gt nìht ra mừng, ht đúng qu là tTếyu angđ thi Lam tếh Quan exm c mi vui tỏ Diễm vừa Quả ignư yếu av Linh, tnh đ tnô ig nB :ênhni đy ig clú. lúc agi
Nhưng chẳng tâm. cnh ai bn này, nhở li
hcđ, hngúc ta hméc yunH Tnahh đã cùgn vô ôv nôt íhC uêy giết đhc! đế pc,
yu !ũv ônTg gtnô hc ũ,v chủ uy
“...”
?H
nph kỳ đu này Mọi lúc cc người chk.íh vào
khắp .ơni pl vang tiếng lên ygNa t,c reo
an ált tỷ bn sư ,ignươ ,hahTn ahi nếđ imu “Uyển gp ntô.
tu kcáh êuy vật ây,đ bất quý lớn. iv mLa ìg nuQa taro hội ếđ ohc k vn sĩ cngh ht Thi cho h may Tếuty h ot nào. báu giá nba đi Gi ơc này, àl mt
tm ny Huyền hả mt ,ôthi yđ còn mày đ hkngô đyâ ai àym hê óđ n trước uiv, dột, mni lại àntr t nhahT ig nở Những
sc nàng nđg xut sm i,l ếTuty ôv nQau ac niđ đen il, Lma trong .gcnù otr Khi vốn ihn tm sợ đi ãđ ,nmô ngrôt nhưng ntôg rtgn yan đáng ãđ
.tiươ ar Đến mi này, nmg được máu yếuTt mt phun nQua mkì n,a ngkhô Lam lúc
đế chết rồi?” Yuê
đến gônkh ct cưđ mDi đây yêu êyu mt áhrnt đế gnĐú ,yv ếcht! ch ht của nyga so ,Lnih có ab anhTh uynH lại với tc chúng cngũ đừng ta, mười ếđ có áh áci uêy yêu hnás nói c
l ngôT đại h no.à tôn hại hc sao? ihp híc đường họ, đường il gôKhn ac là uưm bày h,ta