Logo
Chương 593: Châm chọc đối đầu (3)

“Hắn dùng khí vận, thọ mệnh của bản thân phong thần cho ta, chữa lành vết thương của ta, giúp ta Đăng Tiên chỉ trong chớp mắt.”

“Nhưng sau khi Đăng Tiên, ta vốn muốn gặp lại hắn, ai ngờ khí vận của hắn kinh người như vậy, gia trì cho ta cũng quá to lớn.”

“Phải mất trăm năm khổ luyện mới có thể hoàn toàn tiêu hóa, trước đó, nếu hành động khinh suất, công lao sẽ đổ sông đổ biển.”

“Ta muốn từ bỏ tất cả để đi tìm hắn, nhưng khí vận hắn cho ta lại giam giữ ta ở Đồ Sơn.”

Tú cph hôkng gơn đ,u Lưu nha……” Ta tm itếb tm, ágcn Vân :inó m T?a ngẩng phc
đầu rt cho iđ umi iv áhit Đều người éht.g hkó này đ anh ếhkni iu,m chná t ta t là
lịch thì hlc hưn ànb gònl ca ùd kia đo rctư hai ig Đồ uđ đạo ali ca đã ếbti, cho nuaq ta ,ta tay.” đã tm,â Bạch ôknhg cgũn uh đây Sơn v “Lai hữu,
hđn Nhược xác ac thê t đã Hắn .nmhì Đàn là
Ch gN hna rằng, bi. Sơn Đ cho ếhikn heko òd T rhinT tyu ghn,koa không rằng xté itếb có thất thể mọi đầu cBh hácc nưgnh àv li đu này
chính so ,btếi kẻ đnế ,gi ngươi, asu ta ta mi cùng.” Lmâ Lâm các Khương àl “Khương âby iv àm
địch uhi ta “Đừng có ta nói l,m .ý nôghk đã
khi nghĩ bắt Vnâ Đ đầu g.ì suy Tú kôgnh Ngữ Từ nói Snơ lôun icú ganđ tếbi vn uưL đầu, chuyện,
nuế nhTir Bhc Nnhg uđ tyru cũng nnêhi nhưng tt uiđ nhig s không nói, n,v nàgn Tố ih. àny knôgh
mui muội Nưgnh này vị
là nchíh ýl kỳ hTích kgônh có tíhhc, od bt g.ì
táhi rtí. đá niưg với ac Luư đấu Sơn iah il iv vi đi ânV Đồ úT đ vic ưncg nhất Ngữ, rất So
b ì?g là ođ umn xem Ngơưi y,l hìt thì không Mnu sao?” nhKươg hữu
ácc gơưin aT hc muốn nói với
iv gn.àn Tố vỗ v ,Tú hnriT Bạch ôn nhu ca đầu Lưu Vân ưci nhỏ
av .àym ynà Sơn và Đ htt Tố ra, Bhc đu uính Li iThrn gN
Bch hìnn ,nói không Tố ànĐ Nchư hn.riT hc
óc nói, ca pikế âuC duyên t,a cười nuych gánđ Tố ì.g :óni cgũn hgcn cBh nghc chuyện rhinT óc uđ, ngẩng n
“Ta uhi i.r
Dù o,sa ca thực không gì gnKươh sự nuế Đàn .cưđ t ưc,Nh mLâ của ải qua làm
mLâ không có nào. àngn vô bo Khương àdhn v hmt ohc ac chút htt ciolg ý,l S chí
àno liên àonh ,n húct nc nói im T Ng Tir,hn l,c Đnà Lâm ,hui gì. toàn Bạch chỉ nàng mèht Sơn không Đ so Khương nqua thuc iv bt đã ia hncg ưcNh ckáh nđế nghe
hc ưhnKgơ rgưnt rất đo thích ih,ôt là, mà .hctíh thích rt Ta
và Ng tm íhap iut bnu ng Lưu rntê uđ T il hìnn hÁn Trinh. dgn hđn nathh nđag sau Vân Tú, hBc Đàn người Đ Sơn ált nrêt v mắt oaln đó ac cưNh
ht,t s ìg. rt ial nhíhc không ếtbi óc Nàng nói nàng mình htt hlc cuộc
ògnl Snơ có uưL htúc đu óni gN hpc ,gì Tố và .úT ib Trinh Vnâ trong lại Bch không Đồ
chgn hcká ac Còn Sơn nương. T Bhc gì Ly nnơgư con gái T,ihnr
hưn .vy óni nlê y,v s ncgũ ngnhư i,hm Đồ nrg Ng tuy nSơ hnđ náh tm ôghkn nngà Trong nig nguy không tai như làm hngk
một trng th gnthư nr môn aos thhàn khai chưa nbìh nco m li óc vy? đưc màl gian hạ, lại nnơgư rtí, ch Sơn Ly như thời gontr ươnng ếNu thu ht iênT tu aos linh nng oĐ
khí. Snơ àĐn hchák nhưng giọng gN mắt, ònc tay ngox, Nhược, ý, nhìn ual hđc điệu nói hcng Đồ không cũng ókeh ơig
.ipếth Ta thể làm
nưgi hik nhất của hhtàn hct tniê đn,gú ib tí hắn ếk âLm tại, hohc nió đu “đi nàĐ ànĐ ưhKơgn điểm ctrư đnế hti là rất n,th gnnà Nhược hin íhcnh .hcưN nhận rt công, ra
t,a dng đ ngươi nàĐ đến li tm Nhược ht ácC htm có ta nc ly.” ý hk cút,h chí không òha ón:i
tu t cchá có êtin àngn, có pếik ìtm tuệ nòc ékm tír xa, th ig hàhn li ùd cho ngĐ vic c.ưđ ũgcn còn hi không ànng trước, đăng bây thấp, ihp
?H
vi ac nào?” cuhyn ngươi ta, thế âCu so
chỉ rt vi li đứa tuổi mi thu b úth? ếNu aos àhhtn tm u,t vià hiln ãđ ut tinh
Lưu và nhiTr nSơ ial Ng, Tố hnam đều c Vân lhc nào. không cgá đi ưN,ch của Đ nĐà c hBc ngay vi úT cg ch im thể Không óc
nhc nàng gotrn là Khương ta ynà, nequ T ếNu vậy btiế Lâm teho biết rihnT mi hBc quen kiếp ch m,âL li tình ,nió hnư ào?n cúl gKnơhư
nngh iuđ gì?” àlm igơưN num hỏi này,
m hòa không nàĐ vừa lần lại ucâ hkí cho trở nữa tm nói, cgăn ếnihk hoãn nmgi, ub nên g.htn cNưh
iv ưt íhnch h.nmì ogrTn m,Lâ âtm rtc ếpti nưgc Lưu itu lại htn cảm không nVâ của nìth Khương li ech giấu hề đối ,thn người giưn chuyện rt
ab nb ail Nếu Snơ rgont rhTn,i vẫn Đ rtc là dày àgnn hn,t ngưi s Bhc lhc tiếp ,Ng thực ét,x Thin.r âus T và htân hBc àv Tố
vợ aT .kế ing làm ôkhgn
chuyện ta thành Ch đã utx ănm u,nqa tu gần yâđ. ca mấy
b, t muốn mt hn là rc óđ sng nh h,n iđ ta Ta unm rỡ.” ý ,btếi hgkôn ta
Đ kôgnh ghnưn ocn âhnn uq gN giá nhcgu rgn không biệt cnò liên đích ũcgn nươgV cách hơn h nâth quy ơ,nS phải da hệ, th được Vũ hưn Vũ nưgơ,V vào nhưng T, nói hệ Đ trong coh ếth an ban tyu dù ac .vy nơS
apíh ânV Lưu rhniT Snơ uđ â,cu T.ú Đàn hết ib Đ về T Bhc Ngữ nhìn nói ahcư Nhược
Ta chỉ umn nói…”
đu, nha ihn àl thời đáng v nnhì ngH, chB ãđ tiu unaq uTi tm nhp rgtn Tiu ìg àngN ht,n ũgcn ra, ôkhgn ngại. tại
ôKhgn gì.” óc
nđag nói cn không hóng ucnyh ohtt hTnha nếđ uDi nhnì .kia àgnC
Nhược, mch ih. Ng ơSn Đ ànĐ mhc nhnì
óc g.ùln hTirn T chút lnh Bạch iGgn
nnìh hc Trinh, gật iếlc ih, uyrt Bch kgôhn Đàn đầu. T hk Nhược
Tú đầu, lắc hk Nhược ahpí xa ưLu sang nhất. ìnhn nàĐ Vân
h,tĩn vừa còn phải càng bất xme hken xét ar hká cưhN lc, li thêm định Tiu gi Bạch Đàn ìhnb
ht Sơn ngthư Ly ôcng màl gôhnk trắng đ óc yttu tya phải Sơn về, thể đi tr tử bình tyrnu hnkếi gnưi được. chđí Đ Có cúha
đã điểm mâL hai bất nnh .nnh Lâm nưgơKh tah có chính Khương thừa quân ghôkn, ac v phu k ,ta àyn, yha
Lưu n.ió kh Vân