Mua đồ xong trở về học viện, Cố Phong Hoa mỉm cười nói với Dạ Vân Tịch: “Vân Tịch, cám ơn món quà của ngươi. Về sau chúng ta sẽ mời ngươi ăn cơm.”
“Vân Tịch, ngươi thực sự là người rất tốt, lần sau chúng ta nhất định mời ngươi ăn cơm.” Lạc Ân Ân ở bên cạnh cũng hết sức gật đầu.
Dạ Vân Tịch mỉm cười đáp: “Được. Vậy ta cám ơn trước.”
“Không cần cảm ơn, dù sao cũng là Mập trắng nấu cơm.” Lạc Ân Ân cười khúc khích.