Logo
Chương 59: Quá nhiều tiền

“Thật, có thật không?” Mập trắng cùng Lạc Ân Ân trừng lớn mắt, vẻ mặt hoài nghi.

“Người đứng sau bàn cược chính là lão già thối tha viện trưởng kia.” Cố Phong Hoa nhún vai, lại hời hợt ném thêm một quả bom nặng ký nữa.

Miệng đang há hốc của Mập trắng cùng Lạc Ân Ân đủ rộng để chứa hai quả trứng gà luôn!

d “Phong đ.nế hgen tro Hoa.” úcL ogrtn y,nà mt htanh âm truyền
ngươi Ân ccư âm oba ,giươN Thanh Lạc n niuhê? run rẩy. il
nit hắn mức nữa ínhch bí òcn rgtn Tịch đến cuha im nhogP hoàn không?” thuyết lần D bỗng hct m amn ih nhiều, giưn trong trong pih nèogh ?đyâ ,ohc để àl chỉ Hoa thần yth m lên trynu Vân àm xó,t iáos hnc có ,yv mt ưnh ,khí đại. ơNgưi êhnni tiền ếđn pM àon bại cường nhất ưcđ qu hn Nma aign nma tử lúc nháđ leo đ
ch Coh v cưc ac bt Trên ônukh nên tm ấy.” cđ mt không Vân m đ hin trưởng lnuô s D lnê .hiun Thc at dĩ, Vin viện utn
tđ cược Lạc lm đều Ân at chứ?” rẩy, ôhnkg n ngưrt, nbà ......á m “Ta, ,niV htahn nheg unr viện m của mở,
Phong Hoa đầu. gt “Ừ.” C
yl đu s lần oba ckhá “Ổng đối oàv mà ôhKng trẻ Là tnoà ti.u nhoà tnào Hoa áCc ng lão tiền, tính xú gn lúc ngi cũng ưđc. cược tm ct àno hết rất tuyệt àl bt.i ếkmi phi a.t gi htú, oghPn gươin C hc ,đi nêiuh ,inó bộ nói, này ác il b nc
hả?” bàn bên đt D C nv “Các oa,H bạc trắng, đang nnhì tya Mập hnc cưc đi chT úit tới rgnto đạo. nti gưniơ ognhP Vân v
onig túhc qáu vẫn nưh là Ân ckáh bất Ân lời ciu gnrtư iv niv !yv gncù hnit i.ig il kinh, nđ gn hồ ưnig biệt nôKhg gn có tựa hnc ncgũ yl th,n Lạc còn
rèn óc ếicl glòn Lạc ôknhg h nhnì trắng xấu s n quá tth .mà li Ân, uh Mp y,v trngo mt di,à như hcn biết nlyu thở chn bng bnê tâm
hổ nhógp iHa ux biết Ân it một v.y n cL chẳng cl nTào mắt b. quang, như âcu
i.đm rtgn rt nihuê bao igNươ óc Mp ni?t ucc bắt ưđc grnt
,uqái C chút “Hả?” óc hPogn đu sao?” kỳ iT Hao yM người
mở đặt Dạ nVâ ơginư yàn ginm nhôgk ưnm mi cm n,it ta đi ra Hoa, cho óin hìt cư.c iơưgn híđc ca hn. Tch nuế gonPh lcú
mỉm iưc D Vân .Thc “Vân h.cT hỏi aoH C chào onhgP
theo ưgin Dạ Tịch. ac yth My mâ tú ahnth tnu nâV Cố ìhnn Hoa ônkuh mt ìth nogPh ,li
rất th ehng aoH cuâ nói, thích C kgôhn này! nKôhg hPong
iút o,gxn cược ra mt, một ehng ếth ly ,ar uiv ntrg oàv Mp nit định lần. v
hk ht.úc ta ph ,àdi đưc nui phép tiếc inó đặt tm nâV tgrnư ccư ht Ta at t.hng ch thật s il Vin .iòh xong chT rồi, iưgơn ưNghn ưcc D ãđ
Cố n Phong k?ghnô Hao m.yà acu óc Tếh
agi có ,tài ànng ih ht hngPo giật C qunê aHo yBâ tài thể rằng hápt ơc iêtu uiênh? ngũc ha ưgni đã một miệng ưnM itn óc làm ehók này ưc.đ oba không gi cái, páth ht.ế đu nngà sao nêtr nàng cho
.tgn muốn Ân Ân chút Lc
tối C “Cút!” Mt Hoa sm. hngoP
nôghk nyà cTh n .ưcđ về.” tiền nụ ta iđô s áiC rưgtn mc nếđ ri âVn s viện ,ơgnưi chia c,oh D kếinh trở nthg gnúhc ai,k nưig Ln mt ccư. cười đẹp ươngi hố ta ht trước lần al mị
già .iđ hết ãlo quá, tha đim óc .s àm ũcgn không aHo grntư aik biết gì cho gcnũ ith nói tih Bất niv hi.p Cố nPogh Đáng
Ân Hoa, n pnhgi mt ít C V Phong Lạc nhìn áđm hongP óc ta mưn ưđa một ht cho it ôkh?gn Hoa:
nữa, nvi không nâ,hc ca tân rnưgt ta nbìh bn ôghnk khi ra mình âđ,u Mập âm thấy Tnahh ònc gii hoc cm hpát il m ta nũcg “Không tnưhg gnâm hchní tgnr đâu.” auS nữa chúng .ri thế
nmêhig hcT imếk n.ti nhiều?” là rt tr nH rt có sao lc ngm cqu h,kái ânV nh túc iĐ khố gănn uihn ùD rất ?ghăcn hnơ D g,nhĩ