Logo
Chương 2217: Địa đầu xà ôm đoàn (1)

“Meo~”

Mèo tam thể kêu một tiếng, khẽ liếm láp móng vuốt.

Những con mèo khác cũng lười biếng, bá tánh qua đường chẳng hề để tâm.

Nhìn cảnh này, Lâm Bàn Tử cũng thấy lạ lùng: “Kỳ lạ, sao Dương Châu lại nhiều mèo đến vậy, lần trước đến đây đâu có thấy.”

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng