Trong đôi mắt Trần Tầm loé lên lôi quang, hắn lấy ra một chiếc ngọc giản.
Pháp lực trong tay hắn ngưng tụ vào đó, hắn khẽ nói: “Tam muội, hãy khắc dấu khí cơ của muội vào đây.”
Tiểu Hạc hai tay bắt quyết, chỉ pháp vô cùng huyền ảo kỳ lạ, rồi chạm vào ngọc giản, mái tóc đen của nàng khẽ bay, một luồng khí cơ trong suốt bắn thẳng về phía ngọc giản.
Lúc này, bản thể phát ra một tiếng kêu ong ong vang dội, cắm rễ vào trong hư không, đồng thời trên mặt biển cũng bắt đầu ngưng tụ ra thân thuyền của Phá Giới Chu.