“Có công ư? Các ngươi đường hoàng ngồi đây, mượn sinh khí của hạt giống thế giới để duy trì sinh cơ của bản thân.
Chờ đợi hậu nhân triệt để thức tỉnh hạt giống thế giới, để các ngươi nhân cơ hội đó mà tái sinh.
Vậy mà còn mặt dày nói mình là người có công ư?!”
Lâm Dương cười khẩy.