Ti Tư vừa dứt lời, Lã Dương lập tức căng thẳng, trong lòng nhanh chóng suy xét lời của đối phương: Cái gì gọi là không có đạo hạnh Nguyên Anh lưu truyền bên ngoài nữa?
"Đúng như nghĩa đen."
Ti Tư cười lạnh một tiếng, bị Lã Dương vạch trần chân tướng, hiển nhiên hắn cũng không định giả vờ nữa, trực tiếp ngả bài, thuận theo tiếng lòng của Lã Dương tiếp tục nói:
"Dù sao sau trận chiến cuối cùng, phe ta kẻ chết người trốn, Tiên Xu cũng bị chia năm xẻ bảy, đại cục đã định, sao có thể cho phép kẻ khác chia một chén canh? Đương nhiên là thỏ khôn chết, chó săn bị thịt, chim bay hết, cung tốt cất đi, đạo hạnh Nguyên Anh mà còn lưu truyền xuống, chẳng qua cũng chỉ là nguồn cơn của loạn lạc."