Pháp Không đứng trên pháp đàn, hai tay chắp lại, mi mắt rũ xuống, miệng lẩm nhẩm tụng kinh Phật. Kinh văn huyền ảo, tựa như vọng lại từ chân trời xa xăm.
Dù vọng lại từ xa xăm, hư ảo u huyền, nhưng âm thanh lại rõ ràng, từng tiếng lọt vào tai, song kỳ lạ là lại chẳng thể nghe rõ nội dung.
Cứ như đang nói phương ngữ nơi nào đó, chẳng phải quan thoại, nghe thì rõ tiếng nhưng chẳng hiểu nghĩa.
Một lát sau, âm thanh lại dường như đổi hướng, vọng lên từ lòng đất, tựa tiếng nói từ dưới cửu u truyền ra.