Zorro chỉ cảm thấy võng mạc bỏng rát, dường như có quang phổ vô hình ập tới, tuyến lệ không kiềm được mà tuôn trào nước mắt.
Ngay trước mặt hắn, cách chưa đầy năm mét, một đường chỉ đen mảnh như sợi tóc hiện ra, cắt vào không khí tạo thành những quỹ đạo răng cưa.
Mép khe nứt liên tục tỏa ra hắc quang, đồng thời nhanh chóng khuếch trương với tốc độ mắt thường có thể thấy.
"Cái quái gì thế này..." Zorro trong lòng chấn động, trán nổi gân xanh, cuộc sống liếm máu trên lưỡi đao nhiều năm đã cho hắn phản ứng theo tiềm thức nhanh hơn cả suy nghĩ.