Thiên phú của hắn cuối cùng đã khôi phục.
"Đa tạ tông chủ!"
Lục Hàn vội vàng hướng về phía Tần Mục dập đầu lần nữa.
Thiên phú rốt cuộc như thế nào.
Cần kiểm tra mới có thể tỏ tường.
Nhưng hắn biết, hắn đã có thể tu luyện trở lại.
Lý Vấn Thiên kinh ngạc như gặp kỳ nhân dị sĩ.
Trên đời này thực sự có loại thần dược diệu kỳ đến vậy sao?
"Tần tông chủ, chúc mừng ái đồ thiên phú khôi phục, có muốn kiểm tra ngay bây giờ chăng?"
Lý Vấn Thiên mỉm cười nói.
Trước đó.
Khi Lục Hàn kiểm tra, không có một chút thiên phú.
Hắn cũng muốn xem đan dược này thần kỳ đến nhường nào.
"Có thể!"
Tần Mục gật đầu.
Hôm nay kiểm tra trước mặt mọi người, cũng giúp Lục Hàn rửa sạch tiếng xấu không có thiên phú.
Lập tức.
Lục Hàn từ trong đám người bước ra.
Đi tới trước tấm bia đá kiểm tra thiên phú trên quảng trường.
Giờ khắc này.
Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn Lục Hàn.
Trong lòng Lục Hàn cũng kích động không thôi.
Hắn cũng không rõ thiên phú của mình đã khôi phục hay chưa.
Hắn chỉ có thể chắc chắn rằng, mình đã có thể tu luyện.
Nhưng thiên phú có thể khôi phục hoàn toàn hay không, hắn cũng không thể khẳng định.
Chỉ có thể nhờ vào tấm bia đá kiểm tra thiên phú này.
Lục Hàn bình ổn tâm cảnh, tay run run, đặt lòng bàn tay lên trên Thiên Phú Kiểm Trắc Thạch Bi.
Oanh!
Bia đá chợt rung chuyển.
Một khắc sau.
Một luồng bạch quang chói lòa cực hạn từ trên bia đá bộc phát.
Mọi người chỉ cảm thấy mắt mình như mù lòa.
"Thiên phú cực phẩm!"
Lý Vấn Thiên phản ứng đầu tiên, kinh hô một tiếng.
Bạch quang.
Chính là dấu hiệu của thiên phú cực phẩm.
"Cái gì?!"
Thập nhị trưởng lão đều kinh hãi.
Lục Hàn này lại là thiên phú cực phẩm.
Trước đó đồn rằng kẻ này là nhất phẩm thiên phú, không ngờ vẫn còn che giấu.
Đại não Lục Hàn cũng trống rỗng.
Trước đó khi kiểm tra ở gia tộc, Thiên Phú Kiểm Trắc Thạch Bi chỉ phát ra kim quang.
Hắn xác định mình là nhất phẩm thiên phú.
Nhưng giờ đây.
Hắn lại được kiểm tra ra là thiên phú cực phẩm.
Chẳng lẽ là hiệu quả của đan dược do tông chủ ban cho?
Không chỉ khôi phục thiên phú của hắn, mà còn đề cao một bậc?
Ngoài nguyên nhân này.
Hắn thực sự không nghĩ ra nguyên nhân nào khác.
Lục Hàn nhìn về phía Tần Mục, nước mắt giàn giụa.
Ân tái tạo này quá lớn.
Căn bản không thể dùng lời diễn tả sự cảm kích của hắn đối với tông chủ.
Chỉ có thể âm thầm thề trong lòng.
Sống là người Thanh Vân Tông, chết là quỷ Thanh Vân Tông!
Kẻ nào muốn làm hại Thanh Vân Tông, làm hại tông chủ.
Trước hết phải bước qua xác hắn.
Đám đệ tử chuẩn Vấn Thiên Tông cũng ngây ngốc.
Trước đó.
Lục Hàn kiểm tra không có thiên phú.
Nhưng giờ đây.
Tông chủ Thanh Vân Tông chỉ với một viên đan dược, đã khiến Lục Hàn trở thành người sở hữu thiên phú cực phẩm.
So sánh như vậy.
Thanh Vân Tông rõ ràng mạnh hơn Vấn Thiên Tông quá nhiều.
Bọn hắn rốt cuộc đã hiểu dụng ý của tông chủ Vấn Thiên Tông.
Thảo nào lại để Tần Mục chọn đệ tử!
Thực ra cũng là ban cho bọn hắn một cơ duyên.
Đáng tiếc, bọn hắn lại không biết trân quý.
Ánh mắt Cao Nguyên lộ vẻ phức tạp.
Trong lòng y hối hận đến cực điểm.
Y vẫn luôn cho rằng Thanh Vân Tông vô danh tiểu tốt kia là một tông môn rác rưởi.
Nhưng giờ phút này.
Y đã hiểu rõ, mình sai rồi.
Thanh Vân Tông này so với Vấn Thiên Tông còn mạnh hơn rất nhiều.
Đến Vấn Thiên Tông cũng phải bó tay, vậy mà vấn đề kia lại bị một viên đan dược của Tần Mục giải quyết dễ dàng.
Có lẽ.
Hiện tại Thanh Vân Tông vẫn còn vô danh.
Nhưng ngày sau.
Thanh danh của Thanh Vân, ắt sẽ vang vọng khắp thiên hạ!