Trong mắt Vương Trạch, mọi hành động hiện tại của Lâm Lập đều là để mượn miệng y một lần nữa, khoe khoang thành tích đứng đầu khối của hắn với mọi người.
"Đứng đầu ư? Đứng đầu khối ư?" Nhưng Lâm Lập biết mình không phải, nghe vậy liền ngây người.
Đặc biệt là sau khi liếc thấy nụ cười đầy ẩn ý nơi khóe môi Tiết Kiên trước bục giảng, sắc mặt hắn liền biến đổi, nhanh chóng bước về phía bảng thông báo.
Đến nơi, xem xét.