Logo
Chương 371: Lĩnh giáo (2)

Quân Tiêu Dao có sự ngạo nghễ của riêng mình.

Phải, hiện tại ta không bằng ngươi.

Nhưng ta có Chí Tôn Thể, sớm muộn gì cũng vượt qua ngươi.

ôđi chằm íhk chớp, mt rtong l cs mắt đ uQnâ kiếm t ơignư h,ptá Tuêi énb nlgu ý ,aDo uTiê trên mẽ hcm nVâ tc tia sợ. ingư onc nđgá ar nh dậy, ngđ nmh hac nhìn ẩn bùng
vật, óle nề, thuiê glùn hn nhìn idm o,aD Ngo lửa đôi đốt lên ngn hln cnùg tm như ngnó ngn ênn Qâun ng ta đáng hỏa uCng uâs s. rt trong ac vạn cr, Tiêu íkh mth
gi gnhkô hnđ nêb t lại. ìth Độc sớm nãy iB hcn ,in ti đứng hnn oék va Vân dậy đã Têiu Tnhêi bị
đu Huyền kiếm t.r" âhnn h ngB, v nhất cvi "Dựa ếht nđg đ trong oàv đo ta
T Thể, hắn Đế có tm hữu mt thực N ngkôh Tnô Chí iĐ nTh,há gia. anĩhg s kngôh mếiK hc nh s mà tếh s nhT mKếi ca e nTáhh còn
ht nrg êiTu Dao. óc kgnhô Các uâQn iđ e ai àl tm ca mkiế âyđ, ut thể
mm aos". nênih. Doa nió ưt,ghn h cảm nht ib được không ànhht gi,n hắn Ngạo ngũc lẽ s bối chỉ xni ciư không Cuồng, cnơ ch ib ca ngđ không ehto vãn nT"i tán giận tiền Quân nnh hãi, nưhng iêuT
cn "uiL nơgưi xuống hi .htêm" kgôhn đ,i ôhkgn theo đo, kiếm
i.b êinh,n một chấp chnóg cũgn nth vi ơnc ngi tm hhT,án cần ,nta àl dù của Tuy miKế gNo ugCn nãv aso nhnah uiêt không
nũcg h, uQnâ mếiK ơns nb i,ga gtarn dè. nV rt kiêng nHgu đối hn iv
áThi khhni cm thường knếih óhk iggn chịu. àv nh tr cgnu ac đ mi ôngng ignư đây điệu thy
íhC ca nuCg hT, nhiên Tôn õr đơngư mhn nràg. Sc Ngo
ta rời ni:ó ygâ ,đến Kmiế uhp Qnâu ônkgh ưnNhg ếimk lạnh ơsn uTêi nàđh niươg òcn im khi ơưgin tiếp o,Da niơgư gưiơn trang àm hội, lùng uCng àl im "Đây os Ngo ôghnk ct đo. olã ir, ch nếu n các chúng nnê ây."đ gai hìnn ânuQ mt Vạn
ccá thần yv lhĩn ếikm tu ta uđ cho htông gia ccá os đã nhìn ngươi." "Nơigư tài, o,aD paíh vi uas s về Tiêu đây, ac muốn đó Quân igoá ,nh ânV lắc i:ón Tiêu dni nhniê thản iđ nuâQ
pá ưgcn đi iđ ngập gunl phk giận, ànrt .nđi in Thánh mt Kiếm uy
tt đây?" miệt: là ad tm nghe diện vào hgn tu êuTi c ánh cho iv iđ kmiế ,noà g,iu hhnki Doa v ư"Nơig vậy, Tuêi đâu mdá mà nuQâ Vân hnìn chế người
ta êniT ihpế Vưngơ i"Tn gndù nb c bối s s?"ao để Thể họ
không dàgn Quân tr d gdưn qétu môn .h nigư ưhn đ nhỏ agnng bn nth chỉ tm có h ũncg thông nho th hắn cần uiêT nhgn âyđ Dao ,mt óni vào nhiên, thản
tm guCn nêl lni nHơ kiếm àhnn so đạo thông ômn miệt uQnâ "Tiền hiện hntu an, họ." imã đo ngd hT, nth t,âm là th yht s tu, chn nêl tia tm không ámđ tnh ch i.t môn htgnô đơn sẽ c igế,tn luyn đm chế tp bi ir, ug:i Dao đáng ngdù ếkim cùng nhìn ta ynê nơgVư ob Têin oNg ynà nb gôknh ch đ at nyà uiTê téqu tài mt nkihh cúl ếmik kôhgn grton
tngă đ nagi mó, trong cũng éom nhiệt àn,y iđn đại áohgtn lên. úLc chc ghkôn
Vô Song, mà.y Ngạo khác đu nhíu gnưi Nhất iếKm hgnn và
Cửu hoành pkh Thnâ hnp đ lục. iđ đ yàn iuTê gtnu hắn
"oSa thế?"
nmu mặt mm lnyu vậy, ta o,đ ikmế b,i ômn "Tiền àti cho os hi ếikm cười: lưu, nyà ib ođ gnùd các th "gch?ăn ta túy có là ih, phép ,đyâ ođ nha ngkôh học thông. thn qua óc ta iếmk nti cũng đạo biết Tuiê môn nơi tohe it ità ngôkh ghne thuần uyt ngùc óc ếmik tu nhưng kếmi tm khẽ để giao nuQâ ôthgn nơi ehgN nth nói đi oaD thể
mt ghnc chn aưhc ngày kgônh rng chỉ đnế hpu ,nogàh ynà ưnigơ ônT yhu nih kiếm ,Đế ing.ơư hcgn óc nhkôg lão Đo hãy it ưt đến ácch trước iơgưn híC iT"h thể ođ mình Th cnò đó." Đi ,ođ iĐ cc nói có iđ
ca dni aygn này y,àm nà?y như qáu ngông trước kích ếkmi máđ ,mt mặt đạo nCug gchn thể hngkô s ehng v tht l Nog nh chau cuồng, dám tu tâm mc t đ Kiếm một ca cả áhnhT num n tiểu ũcgn xong,