Định thần nhìn lại, thiếu nữ từ trên mái nhà đáp xuống có đôi môi đỏ hồng, hàm răng trắng muốt, gương mặt tựa ngọc trắng không tì vết, đôi mắt tinh anh đang ánh lên vẻ khác thường.
Không phải tiểu yêu nữ thì còn là ai.
“Sao ngươi lại quay về?”
Chu Dịch hết sức ngạc nhiên, nghe nàng vội vàng nói: “Lúc nãy ta nói với sư tôn là có đồ bỏ quên.”