Lý Duy Thánh trầm ngâm không nói.
Tôn Triều Ân liền nói: "Trong quận tuy rằng có lương, nhưng đều có định số, quân lương cũng phải từ đây mà ra, đoàn luyện dân dũng cũng phải từ đây mà ra. Mỗi một hạt gạo đều không phải là dư thừa. Hôm nay đến mấy người đói khát thì phát lương, ngày mai đến mấy người đói khát cũng phát lương, có bao nhiêu lương đủ mà phát? Chúng ta đâu phải thần tiên, không thể tự nhiên mà biến ra lương thực được."