Nghĩ đến đây, trong mắt y như có hồi ức.
Khi ấy, y vẫn chỉ là một cử tử vô quyền vô thế ở Giang Nam, chỉ vì cầu quan! Năm đó một bầu nhiệt huyết, y nghĩ rằng chỉ cần mình có học thức ắt sẽ làm được quan tốt, đến lúc đó có thể tạo phúc cho bách tính.
Nhưng sự đời nào chiều lòng người.

