“Nếu đơn giản như thế thì tốt rồi.” Cố Thanh Y nghiến răng, gương mặt lạnh như băng nói: “Hôn thư này còn được một vị Đại Thiên Tôn dùng vô thượng pháp lực tự tay viết ra, đã hòa vào mệnh số của ta. Ngươi cũng là người tu hành, nên biết rằng một khi đã ghi vào mệnh số, thì…
Là kiếp, phải ứng.
Là duyên, cũng phải ứng!”
Trần Ngôn nghe xong không khỏi thầm bĩu môi.