“Chát!”
Trong Ngự thư phòng, cái tát của Vân Dương vung ra, giáng mạnh xuống gò má Từ Giản Văn. Hắn khẽ rên một tiếng, quay mặt đi, gò má hơi sưng lên nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười.
Còn Vân Dương công chúa lại như phát cuồng, chăm chăm nhìn hắn.
Một lát sau, nàng đột nhiên quẳng chiếc tã lót trong lòng xuống đất, rồi cũng ngã ra đất khóc òa.