Cao Đức lại một lần nữa tiến vào trạng thái minh tưởng, tư tưởng chìm đắm trong pháp thuật tinh hải.
Viên tinh tử thứ nhất thành công cố định, lấy nó làm nguyên điểm.
Bắt lấy viên tinh tử thứ hai, bắt đầu di động, tọa độ (4/3, 1, 1/4).
Bắt lấy viên tinh tử thứ ba, bắt đầu di động, tọa độ (2, 3/2, -1/4).
Viên tinh tử thứ hai phát sinh sai lệch, tọa độ biến thành (4/3, 9/8, 1/4), sửa chữa vị trí của viên tinh tử thứ hai.
Sửa chữa hoàn tất.
Viên tinh tử thứ tư, tọa độ...
Viên tinh tử thứ ba phát sinh sai lệch, bắt đầu sửa chữa... Sửa chữa hoàn tất.
Hỏng rồi, chỉ lo nhìn viên tinh tử thứ ba, viên tinh tử thứ nhất đã phát sinh sai lệch.
Vị trí viên tinh tử thứ nhất phát sinh sai lệch... Thử sửa chữa vị trí... Từ bỏ sửa chữa, thất bại.
Cao Đức có chút chán nản lui ra khỏi trạng thái minh tưởng, vừa ấn xoa mi tâm khôi phục thần trí, vừa suy nghĩ.
Vốn lần này việc cấu tạo mô hình pháp thuật đang tiến hành thuận lợi theo dự liệu của Cao Đức, nhưng tại thời điểm viên tinh tử thứ nhất phát sinh sai lệch, lại khiến hắn phải chấm dứt thử nghiệm lần này.
Bởi vì một vấn đề mà trước đó hắn không nghĩ tới đã xuất hiện.
Viên tinh tử thứ nhất làm nguyên điểm, tọa độ của những viên tinh tử khác đều căn cứ vào nó để kiến tạo ra.
Đúng là khi vị trí của những viên tinh tử khác phát sinh sai lệch, có thể tham chiếu nguyên điểm để tiến hành sửa chữa, nhưng nếu là vị trí của viên tinh tử thứ nhất phát sinh sai lệch thì sao?
Bản thân viên tinh tử thứ nhất không có bất cứ vật tham chiếu nào, không cách nào giống như những viên tinh tử khác tiến hành sửa chữa vị trí. Ngược lại, có thể dựa theo tọa độ của những viên tinh tử khác không phát sinh sai lệch để suy ngược ra vị trí (0, 0, 0), nhưng lại nảy sinh vấn đề mới: không có tham chiếu nguyên điểm, làm sao bảo đảm vị trí của những viên tinh tử khác không phát sinh sai lệch? Chẳng phải là lại phải làm lại từ đầu hay sao?
Cao Đức cũng không vì vậy mà từ bỏ ý tưởng của mình.
Xuất hiện vấn đề thì giải quyết vấn đề.
Dù thế nào, trên phương diện cấu tạo mô hình pháp thuật, tư tưởng của hắn so với tư tưởng trước kia thì có hiệu suất cao hơn: ít nhất chỉ có trong tình huống viên tinh tử thứ nhất phát sinh sai lệch thì mới cần làm lại từ đầu, những tình huống khác đều có thể thông qua việc kịp thời sửa chữa vị trí của tinh tử phát sinh sai lệch, tiếp tục việc cấu tạo mô hình pháp thuật.
Tuy nhiên, ngoại lệ này, lại khiến Cao Đức cảm thấy vướng víu vô cùng.
Nếu chỉ là hí pháp thì không đáng ngại, mô hình pháp thuật của hí pháp bất quá chỉ có mười viên tinh tử, làm lại từ đầu cũng chẳng mất bao lâu.
Nhưng nếu là nhất hoàn pháp thuật, thậm chí nhị hoàn pháp thuật, mô hình pháp thuật cấu thành từ mấy chục đến hàng trăm viên tinh tử, đã hoàn thành hơn phân nửa, lại bởi vì viên tinh tử đầu tiên lệch vị trí mà phải làm lại từ đầu, thật sự khiến người ta phát điên.
“Nếu có thể tìm được một điểm cố định thì tốt rồi.” Cao Đức lẩm bẩm.
Nhưng trong pháp thuật tinh hải, ngoài tinh tử và mô hình pháp thuật thì chẳng có vật gì khác, mà tinh tử lại không ngừng chuyển động, không theo quy luật nào, làm sao tìm được điểm cố định đây?
Điểm cố định, điểm cố định…
“Đợi đã!” Trong khoảnh khắc, Cao Đức nắm bắt được một điểm mấu chốt, “Trong pháp thuật tinh hải, ngoài tinh tử và mô hình pháp thuật ra chẳng có vật gì khác… Đó là với kẻ khác, còn trong pháp thuật tinh hải của ta, vẫn còn một thứ!”
Mắt hắn chợt sáng ngời!
“Phong Linh Nguyệt Ảnh”!
Đúng, chính là Phong Linh Nguyệt Ảnh.
Cao Đức không biết lai lịch của Phong Linh Nguyệt Ảnh, nhưng nó cứ lẳng lặng, bất động lơ lửng ở vị trí trung tâm pháp thuật tinh hải của hắn, tỏa ra ánh sáng trắng ngà dịu dàng.
Bất động, không nhúc nhích.
Đây chẳng phải là một nguyên điểm có sẵn sao?
Cao Đức cầm bút than lên, viết lại tọa độ của chín điểm nút trong mô hình pháp thuật toan dịch phi tiên.
Lấy Phong Linh Nguyệt Ảnh làm nguyên điểm mới, viên tinh tử thứ nhất không còn là nguyên điểm nữa, tọa độ tự nhiên không còn là (0, 0, 0), Cao Đức đặt nó là (1, 1, 1), coi như thước đo khoảng cách của mô hình pháp thuật.
Sau đó, dựa trên cơ sở này, tính ra tọa độ của viên tinh tử thứ hai là (7/3, 2, 5/4), tọa độ của viên tinh tử thứ ba là…
Rất nhanh, chín tọa độ mới đã được Cao Đức liệt kê trên bản phối phương pháp thuật.
Hắn mất vài phút để ghi nhớ lại chín mảng tọa độ ba chiều này, cố nén cảm giác căng tức nhẹ nơi đầu, lần thứ ba tiến vào trạng thái minh tưởng, cấu tạo mô hình pháp thuật toan dịch phi tiên.
Nhìn thẳng vào Phong Linh Nguyệt Ảnh đang tỏa ra ánh sáng trong trẻo, bắt lấy hạt tinh tử đầu tiên đang phiêu đãng xung quanh.