Ầm...
Theo một luồng sáng chói lòa lóe lên, Diệp Thu bị ném thẳng ra khỏi đó.
Thấy cảnh này, Minh Nguyệt vội vàng tiến lên xem xét, sau khi đỡ hắn dậy, nàng kiểm tra sơ qua một chút, phát hiện hắn hoàn toàn không bị thương tích gì.
Khóe miệng nàng khẽ giật, bất mãn nói: "Không bị gì thì mau đứng dậy đi, đường đường là một đấng nam nhi, còn muốn ta là một nữ tử yếu đuối chăm sóc ngươi hay sao?"