Đến bên giường, hắn vén màn trướng lên.
Trên giường trống không, chỉ có mấy sợi xích sắt to bằng cổ tay, nơi xiềng xích còn lưu lại vết máu đỏ sẫm do ma sát lâu ngày.
Căn cứ vào hoa văn mãng xà bốn móng thêu trên chăn đệm, người ở nơi này rất có thể chính là Dụ Vương.
“Đường đường là thân vương, lại dưỡng bệnh ở nơi thế này sao?”