“Mà ngoài ngươi ra, chỉ có sư tôn biết vị trí của Thiên Lam Sơn…”
Lăng Ngưng Chi cắn môi, thấp giọng nói: “Hai người các ngươi, có phải đã lén bần đạo làm chuyện xấu gì rồi không?”
Trần Mặc có chút chột dạ, cười gượng: “Nàng nghĩ nhiều rồi, Đạo Tôn sao có thể cùng ta làm càn được…”
“Chuyện này khó nói lắm.” Lăng Ngưng Chi liếc hắn một cái, nói: “Ngươi cũng đâu phải chưa từng ngủ cùng sư tôn, hơn nữa còn là ngay trước mặt bần đạo…”