Bị ánh mắt đầy hy vọng của Huyền Vũ Hoàng, Mộc Lam Nữ Hoàng và những người khác nhìn vào, Liễu Thừa Phong cũng thấy tê cả da đầu.
Hắn bây giờ đúng là đâm lao phải theo lao, ngôi vị chủ tể này không thể ngồi không hưởng lộc. Người ta đã thần phục trung thành, hắn không thể phụ sự kỳ vọng của họ.
“Ta đi mời.”
Liễu Thừa Phong chỉ đành nghiến răng đồng ý.