Nếu gã hắc y nhân biết người đi theo Trần Thanh Nguyên là một vị Chuẩn Đế thật sự, thì dù có cho gã vạn lá gan cũng không dám mưu tính, chắc chắn sẽ co rúm trong góc tối của sơn cốc, run lẩy bẩy, không dám tạo ra một chút động tĩnh nào.
Tiếc là trên đời không có thuốc hối hận.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, trận pháp ngừng vận chuyển, sơn cốc tĩnh mịch trở lại yên bình, sát ý tan biến hết.