Logo
Chương 123: Xong việc phẩy áo đi, giấu kín công cùng danh.

Trong mắt Thu Sơn vẫn còn vẻ mờ mịt, bên tai văng vẳng tiếng mưa rơi, bên người chợt nổi gió xuân.

Hắn theo bản năng giơ tay, nhưng lại khựng lại giữa không trung, yết hầu khẽ động mấy lần, mãi vẫn chưa lên tiếng.

Hứa Khinh Chu lại nói: "Kẻ từng dầm mưa, đại để đều hiểu được nỗi khổ của người dầm mưa."

Thu Sơn nhìn chằm chằm: "Tiên sinh..."

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng