Bóng dáng cao lớn ẩn dưới trường bào đỏ sẫm đứng trên mặt trăng, phóng tầm mắt nhìn hành tinh xanh biếc cách đó mấy chục vạn cây số, lặng lẽ cảm ứng hành tinh này.
Với tạo nghệ của hắn trên phương diện Hư Không, trong cảm ứng của hắn, không gian tựa như vô số thông đạo đan xen chằng chịt, dù hắn không thể xuyên thấu sự bảo hộ của quy tắc vô hình đối với tinh cầu sinh mệnh, nhưng cũng có thể mơ hồ cảm nhận được khí tức đặc biệt trên hành tinh này.
"Quả nhiên không tầm thường... Di tích của văn minh cấp hai ư?"
Bóng dáng trong trường bào đỏ sẫm nheo mắt, "Khắc Lạc Duy Nhĩ chết trong tay người Địa Cầu ư?"