Tuy thân là Hư Không Chúa Tể, nhưng khi gặp Lâm Khinh tại không gian phụ thuộc này, Bố Duy Lôi Y Tư vẫn tươi cười rạng rỡ, nhiệt tình đến mức hơi có vẻ lấy lòng mà nói: “Đã sớm nghe uy danh của Lâm Khinh tiên sinh, vị chủ nhân của Sơn Hải Giới, không ngờ hôm nay lại có vinh hạnh được diện kiến tiên sinh.”
“Lôi Y Tư tộc trưởng.” Lâm Khinh bình tĩnh nói: “Hẳn là ngươi đã bảo Mạc La từ chối ta, phải không? Nói cho ta biết nguyên do.”
Bố Duy Lôi Y Tư thở dài, nói: “Không giấu gì Lâm Khinh tiên sinh, nếu nam nhi của ta có phúc được gia nhập Sơn Hải Giới, ta tự nhiên cầu còn không được, nhưng việc này thật sự không còn cách nào khác.”
“Không còn cách nào khác?” Lâm Khinh nói: “Thế nào là không còn cách nào khác?”