Tuy không hiểu Lâm Tễ Trần nói gì, Thanh Long vẫn phải đánh giá lại bốn người.
Thật ra nó đã tin chắc Lâm Tễ Trần không hề nói dối, bởi bốn nam nữ Nhân tộc này tuy tuổi còn nhỏ, nhưng ai nấy đều thiên phú dị bẩm, thực lực chẳng kém, lại còn toàn thân là thiên phẩm bảo vật.
Nhân vật như vậy, tuyệt không phải Nhân tộc tầm thường có được.
Thanh Long trầm ngâm chốc lát, lắc đầu cười khổ, tự giễu nói: “Không ngờ trong bốn tộc, Nhân tộc tuổi thọ ngắn ngủi, nhục thân yếu ớt, cực dễ chết yểu, vốn dĩ nên là tồn tại tầm thường nhất, vậy mà lại có thể vươn lên dẫn đầu, quả là không thể tin nổi.”