Khi thấy ống tay áo gấm kia xuất hiện ở cổng thành, tất cả mọi người đều bất giác nín thở, ngay cả lão hồ ly lọc lõi như Mao Duệ cũng vô thức dừng động tác xoa nắn, khẽ dùng sức, thị nữ dâng hương đau đớn toát mồ hôi lạnh, bàn tay nhỏ run lên, nàng cầm xẻng vàng lỡ tay xúc hỏng khối long diên hương, làm rơi thêm vài lạng hương liệu. Ánh mắt Mao Duệ gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử cẩm y có thân hình quyến rũ, thân phận càng khiến người ta thèm muốn kia, còn một bàn tay khô héo như cây tùng già thì túm lấy tóc thị nữ, ấn vào lư hương, thị nữ bị bỏng thét lên chói tai, sau khi Mao Duệ chậm rãi buông tay, lão không thèm để ý đến thị nữ bị hủy dung đang co rúm trong góc run rẩy.
Ngoài những đại nhân vật này đang đối đầu từ xa, bên ngoài cung điện, năm trăm Kim Ngô Vệ càng thêm căng thẳng như tên đã lên dây, một đội hai trăm kỵ binh, có ba mươi hoàng kim giáp sĩ trấn giữ. Một đội khác chiếm ưu thế về số lượng, có ba trăm người, lại còn xen lẫn nhiều giả tử tử sĩ của Lỗ gia.

