Sau khi Chủng phủ trải qua vụ ám sát, trên dưới trong phủ từ chỗ sáng đến nơi tối vẫn đâu vào đấy, trật tự rõ ràng. Đại tướng quân Chủng Thần Thông thậm chí còn không lộ diện, chỉ có Chủng Lương đứng ở biệt viện của Lục Quy một lát, hờ hững hỏi tỳ nữ Lưu Đạo Cốc vài câu, lại nhìn mấy lượt mặt đất bị kiếm khí ảnh hưởng, cũng chẳng có lấy nửa phần vẻ mặt nặng nề. Thấy thân hình vạm vỡ của Chủng Lương, Lục Quy thở phào nhẹ nhõm. Hắn tuy từ thuở thiếu thời đã không ưa tính cách ly kinh phản đạo của người này, nhưng có những lúc lại không khỏi mừng thầm vì mình không phải kẻ thù của lão nhị Chủng gia. Trong mắt Lục Quy, Chủng Lương hành sự hoang đản, hoàn toàn không thể nhìn thấu. Khi hắn và người cùng lứa là Chủng Thần Thông còn đang khổ học tại tư thục, thiếu niên Chủng Lương đã giết không ít người. Nghe đồn trước khi cập quan, hắn từng đến Công Chúa Phần một chuyến, đến mức bỏ lỡ cả lễ cập quan. Sau này thành thân, tân nương được tám kiệu lớn rước vào Chủng gia phủ đệ, nhưng tân lang lại chẳng thấy đâu, vết nhơ chồng chất, khiến lão thái gia Chủng gia tức đến bảy khiếu bốc khói, lúc lão thái gia quy tiên, Chủng Lương cũng không thể gặp mặt lấy một lần.

